Bài giảng thiết bị chín

Khí công và thể dục

Ở tầng bình thường, tín đồ ta dễ nhìn nhận rằng khí công gồm quan hệ trực tiếp với rèn luyện thể dục. Tất nhiên ở tầng thấp nhưng mà giảng, từ phương diện chữa bệnh dịch khoẻ người mà xét, thì nội khí và tập luyện thể dục là hồ hết cùng mục đích. Mặc dù nhiên phương pháp rèn luyện ví dụ của nó, phương tiện đi lại sử dụng là khác hẳn với thể dục. ước ao rèn luyện thể dục để đạt <được> thân thể fan khoẻ mạnh, thì cần tăng tốc lượng tải của nhỏ người, tăng cường huấn luyện thân thể của nhỏ người; còn tu luyện khí công lại trọn vẹn trái lại, không yêu cầu fan ta động, nếu tất cả đụng thì cũng chính là ‘hoãn mạn viên’, thậm chí là còn bất động, tĩnh chỉ. Điều ấy khác hẳn so với hiệ tượng rèn luyện thể dục. Còn nếu như từ tầng trên cao mà xét, thì khí công không chỉ là là chữa dịch khoẻ người, nó có những thứ ở tầng cao hơn, có nội hàm rạm sâu hơn. Khí công chưa phải là một vài điều ở tầng người thường, nó là cực kỳ thường; không dừng lại ở đó tại các tầng không giống nhau nó đều sở hữu hiển hiện khác nhau; nó là những gì vượt vô cùng xa bạn thường.

Bạn đang xem: Bài Giảng Thứ 9 Pháp Luân Công

Xét theo thực chất rèn luyện, chúng không giống nhau rất nhiều. Chuyển vận viên nên phải tăng tốc vận động, độc nhất là các vận động viên hiện nay, nhằm thân thể thích hợp ứng mang lại được cùng với mức cạnh tranh ở mức hiện đại, để giành được tiêu chuẩn như thế, họ buộc phải phải làm thế nào để cho thân thể luôn luôn luôn ở trạng thái giỏi nhất. Để đạt phương châm ấy, cần bức tốc vận động, làm sao cho thân thể bạn ta giành được tuần trả máu tương đối đầy đủ nhất, trường đoản cú đó bức tốc năng lực đại tạ, tạo nên thân thể luôn luôn bảo trì ở trạng thái hướng lên. Lý do cần tăng cường năng lực đại tạ? chính vì thân thể vận chuyển viên đề nghị phải luôn luôn biểu thị ra trạng thái phía lên rất tốt cho cạnh tranh. Thân thể fan ta vày vô số tế bào tổ hợp tạo thành; gần như tế bào ấy đều có một vượt trình: tế bào new phân tách có sinh mệnh rất bạo gan mẽ, thể hiện ra trở nên tân tiến lên trên. Khi đạt mang đến hạn độ rất <điểm> rồi, thì nó ko thể tiếp tục phát triển được nữa, chỉ rất có thể giáng hạ xuống, một mạch cho đến cực điểm, rồi sẽ lại sở hữu tế bào mới sửa chữa nó. Chẳng hạn, đem ví dụ mười nhị giờ đồng hồ thời trang một ngày; từ lúc 6 giờ chiếu sáng tế bào phân tách ra, thường xuyên thể hiện ra phía lên, hướng lên, đến 8, 9 giờ, cho tới 10 giờ vẫn chính là thời kỳ còn khôn cùng tốt. Cho tới lúc 12 giờ, nó ko lên tiếp được nữa, chỉ có thể rớt xuống. Đến lúc ấy tế bào vẫn còn đấy một nửa lực sống, bao gồm nửa lực sinh mệnh ấy là không thích hợp với trạng thái tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh của chuyên chở viên.

Vậy làm sao đây? họ cần tăng cường huấn luyện, gia tăng tuần hoàn máu, tiếp nối các tế bào new được sinh ra thay thế tế bào cũ; chúng ta đi tuyến đường ấy. Nghĩa là, quá trình toàn bộ của tế bào không đi hết, mới đi không còn một nửa các bước sinh mệnh thôi, thì chúng đã biết thành bài tiết rồi; do thế thân thể vẫn bảo trì được trạng thái cường tráng, hướng lên trên. Tuy nhiên tế bào của con bạn không thể phân bóc tách vô hạn được như thế, số lần tế bào phân bóc là bao gồm giới hạn. Chẳng hạn trong một đời người có thể phân tách bóc một trăm lần; thực tế còn hơn hết trăm vạn lần. Ví như tế bào của bạn ta thông thường phân bóc tách 100 lần rất có thể sống 100 tuổi, nhưng bây chừ tế bào chỉ sống bao gồm một nửa đời của nó, do vậy họ chỉ rất có thể sống được 50 tuổi thôi. Nhưng họ không thấy vận tải viên làm sao có vụ việc nghiêm trọng cả; cũng chính vì các vận tải viên hiện thời chưa cho 30 tuổi đã trở nên đào thải; nhất là cường độ cạnh tranh hiện giờ rất cao, số lượng vận cổ vũ bị vứt bỏ cũng lớn; cho nên vì thế họ phục hồi trở lại cuộc sống đời thường sinh hoạt bình thường, nhìn hiệ tượng không thấy họ chịu tác động gì. Tự lý luận mà lại xét thực tế là như vậy, hoàn toàn có thể làm đến thân thể của họ bảo trì một khung người khoẻ mạnh, nhưng mà lại rút ngắn sinh mệnh của họ lại. Từ phía bên ngoài mà nhìn, thì vận động viên mười mấy tuổi sẽ trông như hai mấy tuổi; chuyển động viên nhị mấy tuổi sẽ trông như bố mấy tuổi. Thông thường các chuyên chở viên làm cho người ta cảm giác lớn sớm với trông già rộng tuổi; bổ ích có hại; nhìn nhận một giải pháp biện chứng; thực ra là chọn con phố ấy.

Tu luyện nội lực trái ngược hẳn với tập luyện thể dục; về đụng tác không yêu mong vận động dạn dĩ mẽ, nếu gồm động tác cũng chính là ‘hoãn mạn viên’, chậm rãi vô cùng, thậm chí bất động, tĩnh chỉ hẳn lại. Như mọi bạn đã biết phương pháp thiền định, tĩnh chỉ hẳn lại, vận tốc nhịp tim cũng chậm chạp lại, tuần trả máu tương tự như hết thảy hầu như thứ đều giảm sút chậm lại. Ấn Độ có rất nhiều thầy yoga, có thể ngồi toạ trong nước mặt hàng mấy ngày liền, chôn xuống khu đất mấy ngày liền, hoàn toàn làm cho bản thân chúng ta tĩnh chỉ hẳn lại, thậm chí cả nhịp tim cũng được khống chế vững chắc. Ví dụ điển hình tế bào fan ta một ngày phân bóc tách một lần, thì những người tu luyện ấy làm cho tế bào thân thể người ta nhị ngày phân bóc tách một lần, 1 tuần phân tách bóc một lần, nửa tháng phân bóc một lần, thậm chí thời gian lâu bền hơn nữa, như thế họ đã kéo dài sinh mệnh của họ. Đây là công pháp chỉ tu tính không tu mệnh, nó cũng có thể đạt đến điểm này, cũng rất có thể kéo lâu năm sinh mệnh bạn dạng thân. Có tín đồ nghĩ: sinh mệnh của người ta, đời của bạn ta chẳng phải đã định rồi ư? không tu mệnh thì làm sao sống được? Đúng thế, do tầng của người tu luyện đã nâng tầm tam giới phải rất có thể kéo lâu năm được, dẫu vậy từ hiệ tượng mà quan sát thì trông già cỗi phi thường.

Công pháp tu mệnh thiệt sự, cần liên tục đưa vật hóa học cao tích điện đã thâu thập được tồn trữ vào tế bào của thân thể bạn ta; lúc liên tục ngày càng tăng mật độ, thì cũng từ từ ức chế vững tế bào tín đồ thường, dần dần thay nắm tế bào người thường. Đến lúc đó liền phát sinh biến hoá về chất, cá thể ấy vẫn mãi thanh xuân. Vớ nhiên quá trình tu luyện là một quá trình rất chậm, buộc phải phó xuất vô cùng lớn. Nhọc cái gân cốt, khổ dòng tâm chí, không thuận lợi chút nào. Ở trong va chạm giữa người với những người thì tâm ấy rất có thể bất cồn hay không? Trước những lợi ích thiết thân của cá thể thì cái tâm ấy có bất động hay không? Những vụ việc ấy có tác dụng được vô cùng khó; bởi vì đó không phải muốn đã đạt được mục đích ấy liền rất có thể đạt được đâu. Trung khu tính của bạn ta, đức của tín đồ ta đều cần được tu lên ở trên mới có thể đạt được mục tiêu như vậy.

Xưa nay không hề ít người coi chưởng lực lẫn lộn cùng với rèn luyện thể thao thông thường, thực ra sự khác biệt rất khổng lồ lớn, là một trong việc trọn vẹn khác hẳn. Chỉ khi luyện khí tại tầng thấp nhất, chú ý chữa bệnh khoẻ người, nhằm đạt một thân thể khoẻ mạnh, thì mục đích ở tầng thấp duy nhất <đối> với rèn luyện thể dục là cùng một tính. Nhưng lên tới mức tầng cao, thì trọn vẹn là vấn đề khác. Tịnh hoá thân thể vào khí công cũng có thể có mục đích, còn đề xuất dùng lý khôn cùng thường nhằm yêu cầu tín đồ luyện công, không thể sử dụng <đạo> lý của fan thường nhằm yêu cầu. Rèn luyện thể dục chỉ là việc của tín đồ thường.

Ý niệm

Bàn về ý niệm, cũng chính là hoạt động bốn duy của tứ tưởng con bạn chúng ta. Giới tu luyện nhìn nhận ý niệm con fan trong chuyển động tư duy đại não như vậy nào? Xét các bề ngoài khác nhau của tứ duy (ý niệm) con người ra sao? biểu hiện ra như thế nào? Y học văn minh nghiên cứu đại óc con người vẫn còn tương đối nhiều vấn đề nan giải, chính vì nó không dễ như các thứ bề mặt thân thể chúng ta. Trên tầng thâm sâu, ở các tầng khác biệt đều có hình thức khác nhau. Tuy vậy cũng không giống hệt như một số nội lực sư giảng. Một vài khí công sư phiên bản thân chúng ta không biết điều đó là gì, bọn họ nói không rõ ràng. Họ cho rằng đại óc của bản thân bản thân hễ cồn , hễ sinh ra ý niệm liền rất có thể thực hiện tại sự việc, cần họ nói rằng tư tưởng của mình thực hiện, ý niệm của họ thực hiện; kỳ thực hoàn toàn không yêu cầu là ý niệm của họ thực hiện.

Trước hết họ giảng về nguyên lai của bốn duy con người. China cổ đại có một bí quyết nói: “tâm tưởng”. Lý do lại nói ‘tim suy nghĩ’? Khoa học china cổ đại đã khôn xiết phát triển, cũng chính vì họ nghiên cứu trực tiếp nhắm thẳng vào đa số điều như thân thể người, sinh mệnh và vũ trụ. Có tín đồ thực sự cảm hứng thấy ‘tim’ đang xem xét vấn đề, tuy nhiên có bạn cảm thấy như đại não suy xét vấn đề. Bởi sao lộ diện tình huống ấy? chúng ta giảng ‘tâm tưởng’ cũng rất có đạo lý, cũng chính vì chúng tôi thấy nguyên thần của fan thường rất bé, tín tức chân chính phát xuất ra vào đại não người chưa phải là bạn dạng thân đại não tín đồ ta đẩy mạnh tác dụng, ko phải bản thân đại não xuất phát ra, nhưng mà là nguyên thần của người ta lên đường ra. Nguyên thần bé người không những lưu trú tại nê hoàn cung. Nê hoàn cung nhưng mà Đạo gia nói đến đó là thể tùng quả nhưng mà Y học hiện nay đại chúng ta vẫn nhìn nhận. Trường hợp nguyên thần ở nê hoàn cung, thì bọn họ thực sự cảm xúc như đại não đang xem xét vấn đề, đang xuất xứ ra tín tức; nếu như nó ở tim, thì thực sự cảm giác tim đang quan tâm đến vấn đề.

thể người là một trong những tiểu vũ trụ, không hề ít thể sinh mệnh của bạn luyện công đều có khả năng có chức năng hoán vị. Ví như nguyên thần bao gồm sự hoán vị, nó chạy vào bụng, thì đã thực sự cảm xúc như bụng đang lưu ý đến vấn đề; ví như nguyên thần chạy sang bắp chân hay gót chân, thì sẽ cảm thấy như bắp chân hay gót chân đang xem xét vấn đề, đảm bảo là như vậy; nghe vậy cực kỳ huyền . Khi chư vị tu luyện tại tầng không đảm bảo quá, chư vị sẽ cảm thấy tồn tại hiện tượng kỳ lạ này. Thân thể bạn ta nếu không tồn tại nguyên thần của mình, không có tính khí tính cách, đặc tính, không tồn tại những máy ấy, thì chính là một tảng thịt; nó ko thể là 1 trong con tín đồ hoàn chỉnh, bao gồm mang theo đậm chất ngầu tự xẻ độc lập. Vì vậy đại óc của con bạn khởi tác dụng gì? ví như yêu ước tôi giảng, thì đại não con tín đồ với bề ngoài trong không gian vật hóa học này của chúng ta, nó chỉ là 1 nhà máy gia công. Tín tức thiệt sự là do nguyên thần căn nguyên ra; nhưng thứ cơ mà nó xuất xứ ra không hẳn là ngôn ngữ; nó căn nguyên ra một chủng tín tức vũ trụ, đại biểu cho một ý nghĩa sâu sắc nào đó. Đại não của chúng ta sau khi tiếp thụ chỉ lệnh ấy, liền chuyển đổi nó thành ngôn ngữ hiện nay, hình thức biểu đạt như thế. Họ thông qua bốn thế tay, ánh mắt, hay những động tác đủ một số loại để biểu đạt nó ra; đại óc là có chức năng ấy. chỉ lệnh chân chính, bốn duy thật sự là vì nguyên thần của con tín đồ phát xuất ra. Bạn ta thường vẫn tưởng rằng đây là tác dụng hòa bình trực tiếp của đại não; thực ra có phần nhiều lúc nguyên thần cư trú tại tim, có fan thực sự cảm giác rằng tâm đang suy nghĩ.

Hiện nay đầy đủ vị nghiên cứu thân thể tín đồ cho rằng, đại não xuất xứ ra một đồ vật có hiệ tượng tương tự như sóng điện; thực chất nó xuất phát ra cái gì thì chúng tôi không giảng trước, tuy nhiên họ đã đồng ý rằng đó là một loại vật hóa học tồn tại; do đó đây chưa phải là mê tín. đông đảo gì xuất phát ra ấy có tính năng như vậy nào? tất cả khí công sư giảng: ‘Tôi cần sử dụng ý niệm để ban vận, sử dụng ý niệm khai thiên mục cho các vị, dùng ý niệm trị bệnh cho những vị v.v.’ thực chất có phần lớn khí công sư thiếu hiểu biết nhiều biết rằng bản thân họ có những công năng gì, cũng ko biệt lập rõ ràng. Họ chỉ biết rằng họ có nhu cầu làm gì thì cho rằng được rồi. Kỳ thực lúc ý niệm của mình hoạt động, thì công năng chào đón khống chế trường đoản cú ý niệm đại não, đã triển khai những việc ví dụ dưới sự chỉ huy của ý niệm; còn phiên bản thân ý niệm của họ không có khả năng làm gì cả. Khi một người luyện công làm một việc rõ ràng nào đó, thì ấy là công năng của bọn họ khởi tác dụng.

Công năng là tiềm năng của thân thể người, tuỳ theo sự trở nên tân tiến của xã hội chúng ta, tư duy của đại não con người càng ngày càng trở đề nghị phức tạp, ngày càng coi trọng ‘hiện thực’, ngày càng trở bắt buộc ỷ lại vào công cụ hiện đại hoá; như vậy, bạn dạng năng nhỏ người ngày càng thoái hoá. Đạo gia giảng phản nghịch bổn quy chân, trong quy trình tu luyện, chư vị nên ‘chân’, sau cùng phản bổn quy chân, cù trở về phiên bản tính nguyên thuỷ của chư vị, rồi chư vị mới có thể hiển lộ những bản năng ấy của chư vị. Loại mà chúng ta bây chừ gọi là công suất đặc dị, thực ra chính là phiên bản năng của fan ta. Làng mạc hội nhân loại ngoài ra đang tiến bộ, nhưng mà kỳ thực là thoái lùi, ngày càng rời xa đặc tính vũ trụ chúng ta. Hôm rồi tôi giảng Trương trái Lão cưỡi lừa ngược, không giải thích được ý nghĩa sâu sắc đó là gì. Ông thấy rằng tiến lên lại đó là thụt lùi, con người ngày càng rời xa công năng vũ trụ. Trong quá trình diễn hoá của vũ trụ, độc nhất là bây giờ từ lúc tiến nhập vào trào lưu kinh tế hàng hoá trẻ trung và tràn trề sức khỏe ấy, không hề ít người đạo đức sẽ trở đề xuất bại hoại, ngày càng xa rời tính năng Chân Thiện Nhẫn của vũ trụ; những người ở cõi bạn thường vào trào giữ ấy cũng trôi theo cơ mà không cảm nhận được nấc độ đạo đức bại hoại mang lại đâu; do vậy có người còn mang đến rằng như vậy là tốt; chỉ ai tất cả tâm tính tu luyện lên trên rồi kế tiếp ngoảnh lại nhìn, mới rất có thể nhận ra rằng đạo đức nghề nghiệp của quả đât đã bại hoại đến mức độ đáng sợ như thế nào.

Có chưởng lực sư giảng: ‘Tôi khai phát công năng cho những vị’. Khai phát công năng nào đây? công năng của bọn họ nếu không tồn tại năng lượng thì không cần sử dụng được, không xuất lai thì chư vị hoàn toàn có thể khai phát mang đến xuất lai được không? công năng của tín đồ kia chưa được năng lượng gia trì mang lại thành hình thì chư vị rất có thể khai phát cho chúng xuất lai được không? hoàn toàn không được. Cái mà họ nói là ‘khai phân phát công năng’, chẳng qua chỉ là lập ra liên hệ giữa công suất đã thành các hình của chư vị cùng với đại não của chư vị, chịu nhận sự chỉ đạo của ý niệm chư vị mà khởi tác dụng; nỗ lực là được tính là ‘khai phạt công năng’; thực chất họ không hề khai phát công năng nào hết, chỉ làm chút vấn đề ấy nhưng thôi.

Đối với người luyện công mà xét, thì ý niệm chỉ đạo công năng fan ta để thực hiện các việc; còn đối với người thường mà xét, thì ý niệm lãnh đạo tứ chi, những giác quan để làm các việc; tương tự như chống sản xuất ở trong nhà máy: ban chủ tịch ra các chỉ lệnh, và rõ ràng các bộ phận chức năng triển khai công việc. Cũng giống như như thành phần chỉ huy vào quân đội: tứ lệnh ra các mệnh lệnh chỉ đạo toàn cỗ quân đội hoàn thành nhiệm vụ. Khi tôi đi những nơi mở lớp thường hay luận bàn về sự việc này với rất nhiều lãnh đạo Hội nghiên cứu khí công vùng sở tại. Họ sửng nóng lắm: ‘Chúng tôi vẫn luôn luôn nghiên cứu rằng tứ duy con bạn có tích điện tiềm tàng với ý thức tiềm tàng thật to lớn’. Thực chất không đề xuất vậy, họ từ trên đầu đã trệch rồi. Công ty chúng tôi nói rằng kỹ thuật về thể người, cần phải có sự biến hóa lớn về tư duy của tín đồ ta, chứ quan trọng dùng phương thức suy lý và phương thức nhận thức vấn đề của bạn thường để thừa nhận thức các điều cực kỳ thường do đó được.

Nói về ý niệm, còn có một số hình thức ý niệm. Ví như tất cả người nói đến tiềm ý thức, hạ ý thức, linh cảm, giấc mộng, v.v. Nói tới giấc mộng, không tồn tại khí công sư làm sao muốn giải thích về nó. Bởi vì lúc chư vị giáng sinh, thì trong khôn xiết nhiều không khí vũ trụ đều phải sở hữu một chư vị bên cạnh đó giáng sinh, cùng với chư vị trở nên một thể trả chỉnh, đều phải có mối tương tác tương hỗ, đều có quan hệ liên đới về tư duy. Dường như chư vị còn tồn tại chủ nguyên thần, phó nguyên thần, còn tồn tại hình tượng của các loại thể sinh mệnh không giống tồn trên trong thể; mỗi tế bào, lục phủ ngũ tạng đầy đủ là tín tức mẫu của chư vị với vẻ ngoài tồn trên ở không gian khác; vì thế vô cùng phức tạp. Lúc chư vị mê ngủ dịp thì rứa này thời gian lại rứa khác, rốt cục là từ đâu đến? vào Y học, nói rằng bao gồm sự thay đổi ở vỏ óc của chúng ta. Ấy là biểu thị phản ánh tại bề ngoài vật chất là như vậy, thực ra là nó vẫn chịu chức năng của tín tức từ không gian khác. Vì vậy khi chư vị làm việc trong giấc mộng cơ mà chư vị cảm xúc mơ mơ màng màng, thì nó không tồn tại quan hệ gì cùng với chư vị, chư vị cũng ko cần quan tâm đến nó. Gồm một nhiều loại giấc mộng gồm quan hệ thẳng với chư vị, với nhiều loại giấc mộng này họ không thể gọi đó là giấc mộng được. Chủ ý thức của chư vị, nó cũng chính là chủ nguyên thần, sống trong cơn mơ mộng thấy gặp thân quyến; hoặc cảm thấy một sự việc hết sức xác thực; sẽ thấy nào đấy hoặc triển khai việc nào đó. Ấy đó là chủ nguyên thần của chư vị thiệt sự ở một không khí khác đã tiến hành một bài toán nào đó, gặp một chuyện gì đó, cũng tiến hành rồi, ý thức rõ ràng, chân thực; sự việc kia thực sự có tồn tại, chẳng qua sống trong một không khí vật chất khác, thực thi tại một thời-không khác. Liệu chư vị có thể gọi chính là giấc mộng được không? ko được. Thân thể của chư vị sinh sống phía mặt này chính xác là đang nằm ngủ tại khu vực đây, yêu cầu cũng đành call nó là cơn mơ vậy; chỉ tất cả loại giấc mộng ấy là gồm quan hệ trực tiếp với chư vị.

Nói về gần như thứ như linh cảm, hạ ý thức, tiềm ý thức của người ta, tôi nói rằng hầu như danh tự ấy chưa hẳn do những nhà khoa học đưa ra, nhưng mà là các danh từ vị nhà văn gửi ra phụ thuộc vào trạng thái tập quán quen sử dụng nơi tín đồ thường; chúng không tồn tại tính khoa học. ‘Tiềm ý thức’ mà fan ta nói tới rốt cuộc là gì? Rất cực nhọc nói rõ ràng, rất thông thường chung, chính vì các chủng tín tức quá phức tạp, hệt như một chút ký kết ức mờ nhạt làm sao đó. Còn như điều mà họ gọi là ‘hạ ý thức’, thì chúng tôi có thể giải thích rõ. Căn cứ theo khái niệm về tâm lý hạ ý thức: thường thì khi nói tới một người lúc vẫn mơ mơ màng màng nhưng làm một điều gì đó, thì thường fan ta nói rằng vị ấy thực hiện một phương pháp ‘hạ ý thức’, không hẳn ‘hữu ý’ thực hiện. Hạ ý thức ấy chính là điều mà bọn họ gọi là ‘phó ý thức’. Cũng chính vì sau khi chủ ý thức lơi lỏng ra, khi không hề khống chế đại não, mơ gặp ác mộng màng giống hệt như ngủ vậy, hoặc là lúc đang vào giấc mộng, nghỉ ngơi trong trạng thái vô ý thức thì dễ dẫn đến phó ý thức, cũng đó là phó nguyên thần làm cho chủ. Vào tầm khoảng ấy phó ý thức hoàn toàn có thể thực hiện một trong những sự việc; tức là bản thân chư vị vẫn trong tâm trạng mơ mơ màng màng mà thực hiện một . Mặc dù nhiên, thông thường những vụ việc được triển khai ấy rất khó mà tiến hành không tốt, chính vì phó ý thức ở không gian khác rất có thể thấy được thực chất của sự vật, ko thụ nhận nơi mê của làng mạc hội người thường. Cho nên những vụ việc được làm, đến lúc tỉnh giấc lại rồi xét: ‘Việc này sao mà thực hiện dở quá, dịp mình tỉnh táo bị cắn minh bạch dường như không làm thế’. Nhưng bây chừ chư vị nói là ko tốt, đợi mươi hôm tốt nửa mon sau xét lại: ‘Ái chà, việc ấy triển khai sao hoàn hảo nhất đến vậy! khi đó sao nhưng mình làm được thế không biết?’ sự việc này thường xuất xắc xuất hiện. Chính vì phó ý thức không vồ cập rằng cơ hội ấy sự việc có chức năng gì, mà đến tương lai mới có công dụng tốt đẹp. Cũng đều có những câu hỏi không có hiệu quả gì, đó là lúc ấy sẽ có chức năng ; mặc dù sự việc được phó ý thức thực thi vào lúc ấy hết sức xuất sắc đẹp.

Còn gồm một hình thức nữa, thông thường chúng ta có gần như người căn cơ rất tốt, thoải mái nhận sự chế ước của sinh mệnh thời thượng để thực hiện một số trong những công việc. Tất nhiên đó là chuyện khác, sinh hoạt đây chúng ta không giảng, đa số là giảng về các loại ý thức tới từ tự thân con tín đồ chúng ta.

Còn nói về ‘linh cảm’, nó cũng chính là danh tự do những nhà văn đưa ra. Mọi người bình thường nhìn nhận như vậy này: ‘linh cảm đó là tri thức tích luỹ vào đời của fan ta, với trong một tích tắc nó vụt loé lên xuất ra’. Tôi nói rằng giả dụ chiểu theo công ty nghĩa duy vật nhưng xét, thì học thức tích luỹ trong đời của con bạn ấy, nếu tri thức tích luỹ càng nhiều, đại óc của con bạn càng sử dụng nhiều thì sẽ càng linh hoạt. Đến khi thực hiện nó lẽ ra cần tuôn trào như nguồn ; vậy thiết yếu nói là vấn đề linh cảm được. Hễ phiêu bạt thực sự xuất hiện, hoặc khi mà linh giác đến, thì nó không hẳn trạng thái ấy. Thông thường là khi tín đồ ta áp dụng đại não, thường xuyên sử dụng, cho tới lúc cảm xúc như tri thức khô kiệt rồi, y như là không còn dùng được nữa; viết bài bác văn đến chỗ đó là không có hạ cây viết được nữa; sáng tác một bài xích hát cho chỗ kia là không tồn tại nghĩ thêm được nữa; làm nghiên cứu khoa học cho chỗ kia là không tồn tại làm tiếp được nữa. Thông thường lúc ấy stress lắm không chịu đựng được, đầu dung dịch lá quăng quật đầy mặt đất, bức bí đau đầu, nhưng không suy nghĩ được gì. Rốt cuộc linh giác đến trong trạng thái nào? ví dụ điển hình lúc mệt quá bèn nghĩ: “Mặc kệ nó, ngủ một lát”. Bởi vì chủ ý thức càng khống chế vững chắc và kiên cố đại não, thì sinh mệnh không giống càng không sáp nhập vào được. Hễ bọn họ vừa nghỉ ngơi một cái, tứ tưởng của họ vừa buông lơi một cái, ko nghĩ đến nó nữa, thì đúng trong lúc vô ý ấy liền cân nhắc ra được, từ trong đại não ngay lập tức nghĩ ra. Linh cảm các đến như vậy.

Vậy hỏi tại sao lúc ấy linh cảm đến? bởi vì lúc đại óc con người đang được chủ ý thức khống chế, càng dùng đại não những thì nó chế ước càng chặt, phó ý thức càng không tiến nhập vào được. Khi họ quan tâm đến đến nút nhức đầu, quan tâm đến đến lúc cảm thấy khó chịu, thì phó ý thức ấy cũng chính là một bộ phận của thân thể, cùng từ thai mẹ đồng thời giáng sinh nhưng ra, nó cũng quản lý một thành phần thân thể, nó cũng tương đối khó chịu; khi nhức đầu, nó cũng cảm thấy đau nhức không chịu đựng được. Mà lại khi ý kiến thức vừa buông lơi ra, phó ý thức lập tức đưa phần lớn gì nó biết phản chiếu lên đại não, cũng chính vì lúc ở không khí khác nó có thể nhìn thấy bản chất sự vật, bởi vậy liền có tác dụng được, viết được, biến đổi ra được.

Có người nói: ‘Vậy thì chúng ta sẽ vận dụng phó ý thức’. Giống như có bạn vừa viết mấy chữ <đưa tôi>: ‘Làm nạm nào thay được tương tác với phó ý thức?’ Chư vị không contact được, cũng chính vì chư vị là bạn mới ban đầu luyện công thôi, là fan chưa có phiên bản sự gì cả; chư vị cũng đừng liên hệ, mục đích chắc chắn rằng là chấp trước. Có tín đồ nghĩ: ‘Chúng ta vận dụng phó ý thức để trí tuệ sáng tạo ra phần đông giá trị cho cái đó ta, chuyển xã hội quả đât phát triển; thế có được không?’ không được! trên sao? chính vì những vấn đề mà phó ý thức biết được cũng khá có hạn. Không khí phức tạp dường ấy, tầng thứ các như thế, kết cấu của ngoài hành tinh này hết sức phức tạp, nhưng nó cũng chỉ có thể biết được số đông gì trong không khí sở tại của nó thôi; mọi gì vượt ra ngoài không khí sở trên của nó, thì nó cũng ko biết. Trong khi còn có rất nhiều không gian ngang dọc không giống nhau; sự cách tân và phát triển của trái đất phải vày sinh mệnh thời thượng tại tầng không nhỏ mới rất có thể khống chế được, đã được triển khai chiểu theo quy phép tắc phát triển.

Xã hội nhân loại chúng ta đang cải tiến và phát triển chiểu theo quy pháp luật lịch sử; chư vị nghĩ về rằng cách tân và phát triển thế này, đạt mục tiêu thế kia; mặc dù sinh mệnh cao cấp kia lại không nghĩ là thế. Con bạn cổ đại ấy, họ bao gồm nghĩ đến máy bay, tầu hoả, xe đạp của ngày hôm nay không? Tôi bảo rằng không nhất quyết là không cho là đến. Là vì lịch sử chưa cách tân và phát triển đến quy trình ấy, họ cũng chưa trí tuệ sáng tạo ra. Trên mặt phẳng theo nhấn thức lý luận truyền thống của fan thường bọn họ , từ góc độ của trí thức hiện hữu của trái đất mà xét, thì là do khoa học nhân loại chưa đạt đến chuyên môn ấy, cần chưa sáng chế ra được. Thực chất khoa học thế giới dẫu phạt triển như thế nào đi nữa, thì cũng đang chiểu theo an bài trong lịch sử dân tộc mà cải tiến và phát triển thôi; chư vị vì chưng con fan mà muốn giành được mục đích làm sao đó, thì cũng ko đạt được. Tất nhiên cũng có thể có người gồm phó ý thức dễ dàng khởi tác dụng; có người sáng tác nói: ‘Một ngày tôi rất có thể viết hàng ngàn chữ, không stress chút nào; ao ước viết thật mau ngay lập tức viết được ngay; người khác xem sách cũng thấy xuất xắc lắm’. Nguyên nhân như vậy? cũng chính vì đó là công dụng sự thông thường sức giữa chủ kiến thức và phó ý thức của họ; phó ý thức của mình cũng rất có thể phát huy phân nửa tác dụng. Tuy vậy không buộc phải đông đảo như vậy. Giỏi đại phần nhiều phó ý thức hồ hết không quan tiền tâm; chư vị mong họ tiến hành công việc, tất cả khi trái lại còn tệ hơn, hiệu quả trái lại.

Tâm thanh tịnh

Có đa số người luyện công ko nhập tĩnh được, cho khắp địa điểm tìm hỏi khí công sư: ‘Thưa thầy, nguyên nhân con luyện công ko nhập tĩnh được, hễ nhập tĩnh liền xem xét đủ thứ, tư tưởng hỗn loạn’. Đúng là sông đại dương quay lộn, cái gì cũng xuất hiện, chư vị trọn vẹn không nhập tĩnh được. Vì sao không tĩnh lại được? Có người không hiểu, cho rằng có bí quyết nào đó; chúng ta bèn tìm về danh sư: ‘Xin dậy con chiêu thuật cao siêu, để nhỏ tĩnh lại được’. Theo tôi thấy, đó là hướng ngoại cơ mà cầu. Trường hợp chư vị muốn đề cao bạn dạng thân, thì chư vị phải hướng nội mà tìm, đặt công sức vào dòng tâm ấy. Chư vị mới hoàn toàn có thể thật sự tôn vinh lên trên. Khi ngồi đả toạ chư vị mới rất có thể tĩnh lại được; có thể tĩnh lại được đó là công; định lực rạm sâu ngần như thế nào là biểu đạt của tầng.

Người thường hoàn toàn có thể tự nhiên tĩnh lại được không? trọn vẹn không tĩnh lại được, trừ những người dân có gốc rễ rất tốt. Cũng nói, nguyên nhân căn bản làm tín đồ ta không tĩnh lại được, không hẳn là sự việc thủ pháp, chưa phải vì có tuyệt chiêu làm sao đó, mà là vì tư tưởng của chư vị, loại tâm của chư vị không tịnh. Chư vị ở vị trí xã hội fan thường, nghỉ ngơi trong xích míc giữa người với người, chỉ vì công dụng cá nhân, thất tình lục dục tương tự như các chủng chấp trước dục vọng, chư vị đấu tranh với người ta, đầy đủ thứ ấy chư vị chưa vứt bỏ được, chưa tồn tại thể coi nhẹ chúng được, vậy mà lại chư vị mong mỏi tĩnh lại ngay, nói sao dễ dàng vậy? Có fan khi luyện công nói: ‘Tôi ko tin, tôi tĩnh được ngay thôi, không cho là loạn nữa’. Vừa nói dứt, liền đảo lộn trở lại; cái tâm ấy của chư vị bất tịnh, cho nên vì thế chư vị không tĩnh lại được.

Có thể có bạn không gật đầu đồng ý với ý kiến của tôi: ‘Chẳng phải có khí công sư dạy tín đồ ta sử dụng các mẹo nhỏ nào đó hay sao? hoàn toàn có thể đặt tâm vào trong 1 thứ, tiệm tưởng, để ý đan điền, nhìn vào trong nơi đan điền, hoặc niệm Phật, v.v.’ Đó là 1 trong những loại phương pháp, tuy vậy nó không chỉ có là phương pháp, nó là miêu tả của công phu. Công trạng ấy tất cả quan hệ trực tiếp với vai trung phong tính tu luyện được của bọn chúng ta, sự tôn vinh tầng của bọn chúng ta; nó cũng chưa hẳn là một phương thức được áp dụng chuyên nhất để cho tĩnh lại. Nếu không tin chư vị thử đi, khi các chủng dục vọng và trung tâm thái chấp trước quá cường thịnh, không vứt bỏ được gì cả, chư vị thử xem chư vị rất có thể tĩnh lại được không. Có bạn nói ‘niệm Phật hiệu’ là được đấy; niệm Phật hiệu hỏi chư vị rất có thể đạt cho nhập tĩnh được không? Có tín đồ nói: ‘Pháp môn của Phật A Di Đà dễ luyện, niệm Phật hiệu là được rồi.’ Chư vị đã làm niệm chưa? Tôi nói rằng đó cũng là công phu; chư vị nói dễ, còn tôi nói không dễ; không tồn tại pháp môn nào dễ dàng cả.

Như mọi tín đồ đã biết mê say Ca Mâu Ni giảng “định”; hỏi trước khi “định” thì Ông giảng gì? Ông giảng “giới”, giới cấm hẳn không còn thảy những dục vọng, thèm muốn, không còn điều gì nữa, rồi bắt đầu định lại được. Đạo lý là vậy đề nghị không? Vả lại “định” cũng là công phu, chư vị cần yếu lập tức đạt tới mức độ ‘giới’ tất cả ngay được; thuận theo việc hết thảy phần đông thứ bất hảo dần dần bị giới cấm, thì định lực cũng đi từ bỏ nông cạn mang đến thâm sâu. Niệm Phật hiệu thì tín đồ ta bắt buộc niệm một phương pháp nhất vai trung phong bất loạn, trong tim không suy xét gì cả, niệm tới cả các phần tử khác trong đại não phần lớn tê liệt, không thể biết gì nữa, một niệm thế vạn niệm; từng chữ từng chữ “A Di Đà Phật” đều rất có thể hiển hiện tại trước mắt. Đó chẳng cần công phu là gì? chớp nhoáng có đã đạt được vậy không? ko đạt được; chưa đã đạt được thế thì xác minh là không nhập tĩnh được; nếu hoài nghi thì chư vị hãy thử đi. Ngoài miệng niệm hết lượt này lượt khác, nhưng trong thâm tâm thì cái gì cũng nghĩ đến: ‘Tại sao lãnh đạo đơn vị công tác vị trí mình không quan tâm mình nhỉ, thưởng mon này sao ít quá vậy’. Càng nghĩ về càng bực mình, bực không chịu được, miệng vẫn tồn tại đang niệm Phật hiệu; chư vị nói xem như thế luyện công được không? Đó chẳng phải sự việc công phu hay sao? Đó chẳng bắt buộc vấn đề phiên bản thân chư vị trọng điểm bất tịnh hay sao? Có người khai thiên mục rồi, có thể nhìn vào đan điền. Bởi vì đan tụ tập lại ở địa điểm bụng dưới của người ta, đồ vật chất tích điện ấy càng thuần thì càng sáng, càng bất thuần thì càng tối, càng đen. Chú ý vào đan điền hỏi có thể nhập tĩnh không? ko nhập tĩnh được, không hẳn do bản thân phương pháp; căn bản là ở tư tưởng cùng ý niệm của bạn ta ko thanh tịnh. Chư vị chú ý vào đan điền, thấy mẫu đan ấy sáng sủa tinh anh siêu đẹp, một lúc chiếc đan ấy biến đổi hoá, biến thành căn hộ. “Phòng này để con trai lấy vợ rồi sẽ dùng, chống này để cho con gái, hai vợ ông xã mình là ngơi nghỉ phòng này, trọng tâm là phòng khách, xuất xắc quá! chung cư này hoàn toàn có thể cấp cho khách hàng không? Mình nên nghĩ ra bí quyết nào để có thôi, làm thay nào đây?” Con fan cứ chấp trước vào hầu hết thứ ấy, chư vị nói coi thế tất cả tĩnh lại được không? fan ta nói: ‘Ta mang lại xã hội fan thường, giống hệt như đến khách hàng sạn, tá túc vài ngày, rồi cấp rời đi’. Một số người cứ bịn rịn nơi này mãi, quên cả nhà của phiên bản thân mình.

Tu luyện chân chính, cần phải hướng trung ương mà tu, hướng nội mà tu, hướng về trong mà tìm, chứ không cần hướng ngoại mà lại tìm. Bao gồm pháp môn giảng rằng ‘Phật tại trọng điểm trung’, cũng có đạo lý. Tất cả người phân tích và lý giải câu này sẽ không đúng, nói rằng Phật ngơi nghỉ trong tim, cứ như thể phiên bản thân họ vẫn là Phật rồi, cứ như thể trong quả tim đã bao gồm ông Phật rồi. Họ giải thích như thế, vậy chẳng phải sai hay sao? giải thích vậy sao được. Ý nghĩa đó là chư vị buộc phải hướng trung khu mà tu, thì chư vị mới rất có thể tu thành; đạo lý chính là ở địa điểm ấy. Trong thân chư vị hỏi nơi đâu có ông Phật? Chư vị bắt buộc tu thì mới có thể tu thành được.

Nguyên nhân chư vị chưa tĩnh lại được, nguyên nhân là tư tưởng của chư vị chưa hẳn là ‘không’, chư vị chưa tồn tại tầng cao mang đến thế; bởi thế trường đoản cú nông cạn vào thâm sâu tất cả quan hệ tương phụ tương thành cùng với việc tôn vinh tầng. Chư vị vứt vứt tâm chấp trước, tầng chư vị bắt đầu nâng lên, thì định lực của chư vị cũng thâm sâu hơn. chư vị ao ước thông qua mẹo nhỏ hay cách thức nào này mà tĩnh, thì tôi nói rằng ấy đều là phía ngoại cơ mà cầu. Nhưng mà ‘luyện công thiên sai’, ‘lệch lịch sự tà đạo’, chính là để nói tới người phía ngoại mà lại cầu. Tuyệt nhất là trong Phật giáo, trường hợp chư vị hướng ngoại mà lại cầu, thì họ nói chư vị ‘đi quý phái ma đạo’. Còn tu luyện chân thiết yếu phải tu cái tâm ấy; chỉ lúc chư vị đề cao tâm tính, thì trung tâm chư vị mới có thể đạt được vô vi thanh tịnh; chỉ lúc chư vị tôn vinh tâm tính, thì mới đồng hoá với đặc tính vũ trụ bọn chúng ta; bỏ bỏ các chủng dục vọng, trung ương chấp trước và mọi thứ bất hảo của con người, thì chư vị mới bài bác xuất khỏi thân thể chư vị hầu hết thứ ko tốt, chư vị mới hoàn toàn có thể nổi lên trên. Ko chịu ước chế của công năng vũ trụ nữa, thì một số loại vật chất đức của chư vị mới hoàn toàn có thể chuyển hoá thành công, nó chẳng phải tương phụ tương thành là gì? Đây đó là đạo lý!

Ấy là tại sao chủ quan lại vì phiên bản thân không dành được yêu ước về tiêu chuẩn người tu luyện buộc phải mới ko tĩnh lại được. Bây chừ về mặt khách hàng quan cũng tồn tại một tình huống này, đã can nhiễu nghiêm trọng làm cho chư vị ko tu luyện lên rất cao tầng được, ảnh hưởng nghiêm trọng tới các người luyện công. Như mọi tín đồ đã biết, thuận theo khai mở cải cách, năng rượu cồn kinh tế, thì chế độ cũng nới rộng. Có không ít khoa học tập kỹ thuật mới cũng khá được tiến nhập vào, nấc sống bạn ta cũng nâng cao, người thường người nào cũng cho rằng vậy là tốt. Tuy nhiên cần xét theo cả nhị mặt, đánh giá một cách biện chứng; phần đa thứ bất hảo cũng thuận theo sự khai mở nhưng tiến nhập vào, đủ lắp thêm đủ loại. Trong cửa nhà văn hoá nếu không có chỗ viết về tình dục, thì bên cạnh đó cuốn sách đó không phân phối được, cũng chính vì phải xét cho vấn đề số lượng tiêu thụ; trên truyền hình hay điện hình ảnh nếu thiếu hụt mấy cảnh chăn gối, thì dường như vô tuyến điện ảnh ấy sẽ không tồn tại người xem, vì cần xét mang lại vấn đề tỷ lệ khán giả; còn trong chiến thắng mỹ thuật, thì không có ai biết nổi rằng đó là thẩm mỹ và nghệ thuật chân chính hay là một cái gì đó; nền nghệ thuật và thẩm mỹ dân tộc cổ xưa của Trung Quốc bọn họ vốn không hề có số đông thứ ấy. Mà truyền thống lịch sử dân tộc china của họ cũng chưa phải là vị ai phạt minh, ai biến đổi ra cả. Lúc giảng về văn hoá lịch sử từ trước tôi sẽ nói rồi, không còn thảy đông đảo thứ đều sở hữu căn nguyên của nó. Chuẩn chỉnh mực đạo đức của nhân loại đã sai lệch hẳn rồi, đã biến hóa rồi; tiêu chuẩn chỉnh nhận định tốt và xấu phần đông đã chuyển đổi rồi; ấy là câu hỏi tại cõi tín đồ thường; còn tiêu chuẩn đặc tính Chân Thiện Nhẫn của dải ngân hà là tiêu chuẩn chỉnh duy nhất nhận định người xuất sắc và xấu, nó không thể cố kỉnh đổi. Là fan luyện công, chư vị nếu muốn nhảy xuất ra, thì chư vị đề nghị dùng tiêu chuẩn chỉnh ấy cơ mà nhận định, chư vị không được dùng tiêu chuẩn chỉnh của người thường nhưng nhận định; vì thế về khách quan cũng có can nhiễu như thế. Mà không chỉ có vậy, điều gì rồi cũng đã chuyển đổi rồi, nào là đồng tính luyến ái, hóa giải tình dục, hút hít ma tuý, đủ thiết bị loạn bậy phần lớn đã xuất hiện.

Ngày nay làng mạc hội nhân loại đã cải tiến và phát triển đến cách này, mọi bạn thử nghĩ xem, cải tiến và phát triển tiếp như thế nữa đã ra sao? Có cho phép nó mãi sau mãi bởi thế hay không? fan không trị thì trời trị. Mọi khi phát sinh kiếp nạn thì nhân loại đều ở trong trạng thái như thế. Qua không ít khoá học rồi, tôi chưa bàn về sự việc đại kiếp nạn của nhân loại. Tôn giáo cũng giảng về nó, rất nhiều người cũng giảng về đề bài nóng rộp ấy. Tôi đặt vụ việc này ra cho gần như người, mọi người thử nghĩ xem: tại thôn hội fan thường bọn chúng ta, chuẩn mực đạo đức con tín đồ đã biến đổi đến mức như thế! nút độ căng thẳng giữa bạn với người đang đi vào mức độ như thế! Chư vị gồm nghĩ rằng nó chẳng phải đã đến hoàn cảnh cực kì nguy hiểm giỏi sao? vì thế những hoàn cảnh tồn tại một cách khách quan ấy, cũng đang can nhiễu nghiêm trọng tới các người luyện công họ đang tu luyện lên rất cao tầng. Tranh ảnh khoả thân bày ngay ở đằng kia, treo ngay địa điểm đại lộ, hễ ngửng đầu lên liền nhìn thấy.

Lão Tử từng giảng câu: ‘Thượng sỹ văn đạo, yêu cầu nhi hành chi’. Kẻ sỹ bậc thượng được nghe Đạo, đắc bao gồm Pháp không hề dễ ợt gì, hôm nay không tu thì đợi lúc nào nữa? hoàn cảnh phức tạp, tôi cho rằng trái lại lại là điều hay; càng phức tạp thì càng có tác dụng xuất hiện cao nhân; nếu như từ vị trí đây nhưng vọt trội lên được thì mới có thể tu được chắc hẳn rằng nhất.

Người nào hoàn toàn có thể thật sự hạ quyết trung khu tu luyện, tôi nói rằng trái lại lại là điều tốt. Nếu không có mâu thuẫn nảy sinh, không chế tạo ra cơ hội đề cao vai trung phong tính mang đến chư vị, thì chư vị ko lên được. Chư vị giỏi tôi cũng tốt, hỏi tu luyện làm sao? là một trong người tu luyện bình thường, ở trong hạng “trung sỹ văn Đạo”, luyện cũng khá được chẳng luyện cũng xong, hình dáng người như vậy rồi có lẽ sẽ không thành. Có fan ngồi phía trên nghe Sư phụ giảng thấy rất bao gồm đạo lý, quay về xã hội tín đồ thường, lại tác dụng hiện thực mới là thực tại. Đúng là thực tại gớm lắm, không chỉ có chư vị, có khá nhiều triệu phú và phần đông người giàu có bên Tây phương, cho đến lúc trăm tuổi họ liền thấy họ chẳng còn gì; hồ hết của cải vật hóa học khi sinh không mang theo đến, khi tử không mang theo đi, cực kỳ hỏng không. Vậy công kia bởi lẽ gì cơ mà trân quý như thế? bởi vì nó thẳng đeo bên thân nguyên thần của chư vị, lúc sinh mang theo đến, khi tử có theo đi. Shop chúng tôi giảng nguyên thần bất diệt, điều đó cũng không hẳn mê tín. Khi đông đảo tế bào của chúng ta trút ra rồi, thì các thành phần phần tử nhỏ bé hơn tồn tại ở không khí vật hóa học khác không còn diệt mất, nó chỉ buông bỏ khỏi loại xác kia mà lại thôi.

Điều tôi vừa giảng số đông thuộc về vụ việc tâm tính của bé người. đam mê Ca Mâu Ni đã giảng câu này, Đạt Ma cũng giảng thế: ‘Vùng china đông thổ ấy là khu vực xuất ra hồ hết kẻ sỹ đại đức’. Trong lịch sử dân tộc Trung Quốc bọn họ có không hề ít tăng nhân, có khá nhiều người trung hoa rất từ bỏ hào. Ý nghĩa là có thể tu lên cao công, bởi vậy có khá nhiều vị bay bổng lắm, tự bản thân vinh hạnh lắm: ‘Chẳng buộc phải người trung quốc chúng ta, làm việc vùng đất Trung Quốc xuất hiện những bạn đại căn khí, xuất hiện thêm những kẻ sỹ đại đức’. Thực ra rất nhiều người không hiểu biết nhiều rõ ý nghĩa sâu sắc trong câu ấy; vày sao trên vùng đất Trung Quốc có thể xuất hiện đều kẻ sỹ đại đức, tại sao hoàn toàn có thể xuất được cao công? không ít người ngần ngừ được hàm nghĩa chân chính của những lời mà bạn tại cao tầng giảng thuyết, cũng đắn đo được cảnh giới cũng tương tự trạng thái tứ tưởng của tín đồ tại cao tầng liền kề tại cảnh giới cao vẫn ở. Vớ nhiên cửa hàng chúng tôi giảng rồi, không nói về ý nghĩa của nó là gì; mọi tín đồ nghĩ xem, chỉ có ở chỗ quần thể bé người phức tạp đến thế, ở yếu tố hoàn cảnh phức tạp độc nhất mới có thể tu lên cao công; là gồm ý như thế.

Căn cơ

Căn cơ được đưa ra quyết định theo lượng các ít của chất đức mà bạn ta mang theo thân thể sinh sống một không khí khác. Đức ít, vật hóa học màu black nhiều, thì ngôi trường nghiệp lực lớn, như thế là trực thuộc loại nền tảng không tốt; đức nhiều, đồ gia dụng chất white color nhiều, thì trường nghiệp lực nhỏ, như thế là nằm trong loại nền tảng tốt. Hai nhiều loại vật hóa học là đồ vật chất màu trắng và vật hóa học màu đen của tín đồ ta hoàn toàn có thể chuyển hoá tương trợ với nhau; chuyển hoá ráng nào? làm điều xuất sắc sẽ có mặt vật chất màu trắng; thiết bị chất màu trắng là khi chịu khổ, chịu đựng điều gieo neo rồi, làm điều tốt rồi cơ mà được. Còn vật hóa học màu đen là lúc làm điều xấu, có tác dụng điều bất hảo nhưng sinh ra; nó là nghiệp lực. Nó có một quy trình chuyển hoá như vậy; mặt khác nó còn có quan hệ mang theo. Bởi vì nó trực tiếp theo nguyên thần, chưa hẳn là lắp thêm chỉ nằm trong về một đời, mà đã được tích luỹ từ số đông niên đại hết sức xa xưa. Cho nên vì thế mới giảng ‘tích nghiệp’, ‘tích đức’, ngoài ra tổ tiên cũng có thể tích lại đến đời sau. Có những khi tôi lưu giữ rằng fan xưa china hoặc tín đồ già giỏi nói: ‘tổ tiên tích đức’ hoặc ‘tích đức’, ‘khuyết đức’; đều lời ấy rất là đúng đắn, đúng mực phi thường.

Căn cơ xuất sắc hay xấu hoàn toàn có thể quyết định ngộ tính cá nhân ấy là tốt hay dở. Người căn nguyên không tốt rất có thể làm cho ngộ tính người ta trở yêu cầu rất kém. Bởi sao? Vì bạn có căn cơ tốt có khá nhiều vật chất màu trắng; thiết bị chất white color ấy dung hiệp với ngoài hành tinh của bọn chúng ta, dung hiệp với công dụng Chân Thiện Nhẫn, không có phân cách. Vậy đề xuất đặc tính vũ trụ phản ảnh trực tiếp lên thân thể của chư vị, thẳng câu thông với thân thể của chư vị. Còn chủng vật chất màu black là tương phản hẳn lại, là khi làm hung tin mà nhận phải, trái ngược với công năng của thiên hà của chúng ta; vì thế phát sinh một sự phương pháp ly thân chủng vật chất màu đen ấy với tính năng vũ trụ của chúng ta. Khi chủng vật chất màu black ấy bao gồm nhiều, thì nó sinh ra một trường bảo phủ thân thể con người lại, bao con tín đồ vào trong. Nhưng mà trường này càng lớn, thì mật độ của nó càng lớn, càng dày, nên làm cho ngộ tính của cá thể càng ko tốt. Chính vì họ chẳng thể tiếp thu chủng đặc tính Chân Thiện Nhẫn của vũ trụ; cũng là do họ đã làm điều xấu bắt đầu sinh ra vật hóa học màu đen như thế. Thông thường những fan này đã như vậy lại càng không tin tưởng vào tu luyện; ngộ tính càng ko tốt, thì sẽ càng tiếp thụ trở mắc cỡ của nghiệp lực; chịu khổ càng nhiều, thì lại càng ko tin, nếu tu luyện thì sẽ càng khó khăn.

Người có không ít vật chất white color tu luyện sẽ thuận tiện hơn; chính vì trong quy trình tu luyện họ chỉ việc đồng hoá với công dụng vũ trụ, trung khu tính của họ rất có thể đề cao lên trên, thì chất đức của mình sẽ trực tiếp diễn hoá thành công. Còn người có rất nhiều vật hóa học màu đen, thì y như sản xuất ra sản phẩm ở xí nghiệp vậy, buộc phải thêm một giấy tờ thủ tục nữa; fan ta đã liệu chuẩn bị rồi, còn họ new liệu thô, đề nghị phải gia công thêm một lượt nữa, phải qua một quá trình ấy. Thế nên trước tiên họ cần chịu khổ, để hạ quăng quật nghiệp lực của họ, đưa thành vật chất màu trắng; sau thời điểm hình thành chất đức ấy rồi mới có thể tăng công lên cao. Mặc dù loại fan này bạn dạng thân bọn họ ngộ tính ko tốt, chư vị bảo họ chịu đựng thêm chút khổ nữa, thì họ càng không tin, càng không chịu đựng được; cho nên vì vậy người có nhiều vật hóa học màu đen khó tu luyện. Đạo gia hoặc những pháp môn đối chọi truyền trong vượt khứ đầy đủ giảng rằng sư phụ tìm lựa chọn đồ đệ, chứ chưa phải đồ đệ search sư phụ, cũng chính là để xem hầu hết thứ mang theo khá nhiều ít trên thân thể <đồ đệ> nhưng mà quyết định.

Căn cơ ra quyết định ngộ tính của tín đồ ta, tuy nhiên cũng không giỏi đối. Tất cả người nền tảng gốc rễ rất dở, tuy thế hoàn cảnh mái ấm gia đình rất tốt, tương đối nhiều người đầy đủ luyện công, cũng đều có một số tín đồ là cư sỹ vào tôn giáo, khôn xiết tin vào đầy đủ chuyện tu luyện. Trong thực trạng như thế, cũng hoàn toàn có thể làm cho họ trở nên tin cẩn hơn, ngộ tính trở đề nghị tốt; vì vậy nó không hay đối. Cũng có thể có người nền tảng rất tốt, dẫu vậy thường hay chịu nhận sự giáo dục và đào tạo tri thức nhỏ bé của buôn bản hội hiện hữu này, nhất là cách thức giáo dục tư tưởng hoàn hảo hoá sinh hoạt mấy thời gian trước đây, làm cho tư tưởng con người ta trở yêu cầu vô thuộc chật hẹp, không còn thảy rất nhiều gì vượt khỏi phạm vi mà người ta đã biết thì họ phần lớn không chịu đựng tin, buộc phải cũng rất có thể làm mang đến ngộ tính của họ chịu can nhiễu nghiêm trọng.

Lấy một thí dụ, khi tôi mở lớp giảng dạy, ngày máy hai giảng khai thiên mục. Bao gồm một vị nền tảng rất tốt, bắt buộc lập tức mở thiên mục mang đến vị ấy tại tầng rất cao, vị này thấy được được không hề ít cảnh tượng mà fan khác không quan sát thấy. Vị ấy nói với mọi người: ‘Ái chà, tôi thấy tổng thể trường truyền Pháp đều phải sở hữu Pháp Luân giăng như hoa tuyết rơi lên thân thể của mọi người; tôi thấy chân thể của Sư phụ Lý Hồng Chí như thế này thay này, tôi nhìn thấy vòng hào quang quẻ của Sư phụ Lý Hồng Chí, phát hiện Pháp Luân là như vậy như thế, có bao nhiêu Pháp thân. Thấy tại những tầng không giống nhau đều phải có Sư phụ Lý Hồng Chí đang giảng Pháp, Pháp Luân đang điều chỉnh thân thể cho học viên như thế nào. Còn thấy rằng lúc Sư phụ giảng bài thì từng tầng từng tầng tại các tầng khác nhau đều phải sở hữu công thân của Sư phụ sẽ giảng; dường như còn thấy những thiên đàn bà trải hoa, v.v.’ Vị ấy đều thấy được được số đông điều mỹ diệu như thế, điều ấy nói lên rằng căn cơ của cá nhân này siêu khá. Vị ấy nói đến nói lui, sau cùng nói một câu: ‘Tôi hoài nghi những điều này’. Có nhiều điều vẫn được khoa học hiện hữu này xác nhận rồi, có không ít điều hoàn toàn có thể lý giải từ khoa học hiện hữu này, có nhiều điều mà bọn họ cũng luận được rồi. Bởi vì chỗ dấn thức của chưởng lực thật sự quá trên nhấn thức của khoa học; điều đó là khẳng định. Như vậy hoàn toàn có thể thấy rằng căn nguyên không hoàn toàn ước chế ngộ tính.

Ngộ

“Ngộ” là gì? Danh từ bỏ “ngộ” xuất phát ban đầu trong tôn giáo. Vào Phật giáo là nói về việc người tu luyện lý giải so với Phật Pháp cố gắng nào, ngộ trên nhận thức với ngộ cuối cùng, là ý nói tới ‘huệ ngộ’. Tuy nhiên hiện nay đã chuyển vào áp dụng ở fan thường, nói rằng cá thể ấy cực kỳ thông minh, biết được trong thâm tâm của lãnh đạo đang suy nghĩ gì, lập tức rất có thể lĩnh hội được ngay, lúc lãnh đạo có mặt liền rất có thể làm vừa lòng. Tín đồ ta giảng rằng như vậy là ngộ tính tốt; thường phân tích và lý giải như vậy. Tuy vậy chư vị thừa qua tầng của bạn thường, đến tầng phía trên cao hơn một chút, thì chư vị ngay thức thì phát hiện rằng, <đạo> lý ở phần nhận thức của người thường, thường thì là sai. ‘Ngộ’ mà công ty chúng tôi nói đến hoàn toàn không đề xuất là mẫu ‘ngộ’ ấy. Ngộ tính của kẻ láu lỉnh quá ngược lại là ko tốt; chính vì kẻ sáng ý thái vượt sẽ tiến hành hời hợt bề mặt, rước lòng lãnh đạo vừa ý thượng cấp. Các bước thật sự chẳng phải để người khác có tác dụng hay sao? bởi vậy họ đã mắc nợ các thứ của người khác; chính vì họ khôn, họ vẫn biết rước lòng người, họ rất có thể được nhiều thứ tốt, fan khác vì thế sẽ cần nhận nhiều thứ xấu; chính vì họ khôn, bắt buộc họ cũng thiết yếu chịu thiệt, bọn họ không dễ chịu thiệt, và fan khác yêu cầu chịu thiệt. Họ ngày càng coi trọng những lợi ích thực tiễn nhỏ tuổi nhoi ấy, do đó bụng dạ của họ ngày càng dong dỏng hòi, họ ngày càng cho rằng công dụng vật chất đạt được ở nơi fan thường bắt đầu là phần lớn thứ thiết yếu buông bỏ được, bọn họ cũng nhận rằng phiên bản thân họ quý trọng hiện thực, chúng ta cũng không chịu thiệt thòi.

Xem thêm: 30 địa điểm du lịch thụy điển nổi tiếng thế giới, bắt trọn 9+ điểm du lịch thụy điển nổi bật nhất

Có người còn yêu mếm ! Tôi nói với chư vị rằng, chớ có ưa chuộng họ. Chư vị đâu biết rằng họ sống stress ra sao, họ ăn không ngon ngủ không yên, trong mơ cũng lo tác dụng của mình bị tổn thất. Đối với công dụng cá nhân, chúng ta cứ dùi mãi vào sừng bò, chư vị nói xem chúng ta sống vậy có căng thẳng không; cả một đời họ cứ sống vị điều đó. Bọn họ nói rằng khi gặp mặt mâu thuẫn trước mặt, lùi một bước biển cả rộng trời cao, bảo đảm an toàn sẽ là một trong cảnh tượng khác. Mà lại loại tín đồ kia sẽ không còn chịu lùi, chúng ta sống một cách căng thẳng nhất, chư vị ko được học tập theo họ. Trong giới tu luyện giảng rằng: những người dân này là mê nhất, chỉ vì công dụng vật chất mà đã hoàn toàn mê trên cõi tín đồ thường. Bảo chúng ta thủ đức ư, không dễ đâu! chư vị bảo họ luyện công, họ rất có thể không tin: ‘Luyện công sao? tín đồ luyện công các vị đả bất hoàn thủ, mạ bất trả khẩu. Tín đồ ta bắt nạt những vị thật tệ hại mà trong tâm các vị không được đối xử với những người ta như thế, cơ mà trái lại phải cảm tạ người ta. Những vị đông đảo là A-Q mất rồi! ai cũng bị tinh thần hết cả!’ người như thế, họ không bí quyết nào giải thích được tu luyện. Họ nói rằng chư vị thật khó khăn hiểu lắm lắm, chúng ta bảo chư vị new là ngốc. Chư vị nói xem hoá độ họ tất cả khó không?

‘Ngộ’ mà công ty chúng tôi nói không hẳn là loại ‘ngộ’ ấy. Chủ yếu cái mà người ta nói là ‘ngốc’ về công dụng vật chất của chúng ta; ‘ngộ’ mà chúng tôi giảng là chiếc ‘ngộ’ ấy. Tất nhiên, chưa hẳn là đần thật, bọn họ chỉ là coi vơi vấn đề công dụng thiết thân thôi, còn tại các phương diện khác, thì họ đều hết sức sáng suốt. Những công trình khoa học phân tích mà họ làm, chỉ huy giao trách nhiệm nào, kết thúc công tác nào, chúng ta đều tỉnh apple minh bạch tạo nên thật tốt. Nhưng bao gồm ở điểm lợi ích cá nhân của bạn dạng thân chúng ta, khi gặp gỡ mâu thuẫn giữa bạn với người, bọn họ coi vô cùng nhẹ. Ai nói chư vị là ngốc? không có bất kì ai nói chư vị đần cả; bảo vệ là như vậy.

Chúng ta hãy nói đến kẻ ngốc giữa những kẻ ngốc; cái lý ở trên cao tầng đều phản hòn đảo lại. Một kẻ gàn kia ngơi nghỉ nơi người thường cần yếu làm điều hung gì lớn, thiết yếu đấu tranh chỉ vì công dụng cá nhân, không ước danh, cùng vị ấy không tổn đức. Cơ mà người khác thường cấp đức mang đến vị ấy; đánh vị ấy, mạ vị ấy phần đông là cấp đức mang đến vị ấy; mà chủng vật hóa học này cực kì trân quý. Trong vũ trụ này của họ có lý cụ này: bất thất trả bất đắc, đắc tựu đắc thất. Người ta thấy được kẻ đại ngốc, ai