Do bối cảnh địa lý, ghê tế, văn minh, triết lý và ảnh hưởng tôn giáo khác nhau, mỗi làng hội tất cả một nền văn hóa khác nhau. Một nền văn hóa hoàn toàn có thể thích hợp trộn nước này nhưng không hẳn tốt lành đến xứ khác.

Bạn đang xem: So sánh văn hóa phương đông và phương tây


*
Hình minh họa
Chẳng hạn, chuyện thiếu nữ khỏa thân, phô diễn domain authority thịt thừa mức có thể rất đẹp, vô cùng nghệ thuật so với Phương Tây nhưng vô cùng ô nhiễm và độc hại đối với các đất nước Hồi Giáo với gây giận dữ cho các đất nước chịu ảnh hưởng văn hóa Phương Đông. Chuyện con cái bình đẳng với cha mẹ, lý luận tay song với bố mẹ có thể rất bình thường ở Âu-Mỹ, dẫu vậy gây sốc mang lại phụ huynh làm việc các tổ quốc Á Châu.Nếu như các tập quán, thói quen cư xử, đều giao tiếp, ăn uống mặc, phô diễn thân thể như vậy cứ ở yên tại 1 chỗ thì chẳng gồm gì đáng nói, vày “Đèn ai bên nấy rạng.” ráng nhưng nhân loại ngày lúc này quá bé dại mà phương tiện media lại nhanh. Một chiếc váy ngắn, một kiểu ăn mặc hở hang, một loại xâm trổ trên thân hình của nữ ca sĩ nào đó có thể chỉ một tiếng đồng hồ sau đã trở thành thời trang nóng rộp thu hút hàng triệu, mặt hàng triệu cô bé trên gắng giới. Rồi một cử chỉ, cồn tác, ăn mặc, có thể rất nhố nhăng của một ca sĩ nhạc Rap, nhạc Pop làm sao đó, trong nhấp nháy đã trở thành “mốt” đến hằng triệu, hằng triệu tuổi teen trên nhân loại bắt chước theo…Bài viết này chỉ là việc sưu trung bình vụn vặt một số khác hoàn toàn về văn hóa và được trình diễn dưới dạng đối chiếu, không phê phán để bọn họ cùng suy xét xem rất có thể đóng góp được gì không.Sau đấy là một số khác bịệt:1) Phương Tây: Hở hang thân thể, vẽ tranh, phơi bày, tạc tương bầy ông bọn bà khỏa là gửi ra cái đẹp để mọi tín đồ chiêm ngưỡng.Phương Đông: Thân thể bầy ông, bầy bà là bí mật đáo. Phô bày thân hình lũ bà, bọn ông lõa thể là xúc phạm mang lại thuần phong mỹ tục với làm áp dụng chính sách ưu đãi giảm giá trị của con người – nhất là đối với đàn bà. Hình phát lõa thể là hình phạt sỉ nhục nhất.2) Phương Tây: Đàn ông, bầy bà chạm chán nhau ôm hôn để giãi tỏ tình cảm thân thương, quý trọng.Phương Đông: Đàn ông, bọn bà chạm mặt nhau thì vái chào, nghiêng mình, sau này thì hợp tác chứ không có ôm hôn. Ôm hôn chỉ giành cho các cặp tình nhân, vợ ck và đãi đằng một cách bí mật đáo.3) Phương Tây: có thể để cả giày, gác chân lên bàn nhằm tiếp bạn.Phương Đông: Tiếp bạn là vẻ ngoài bày tỏ sự quý trọng bạn. Cụ già ngày xưa hết sức nghiêm chỉnh khi nghênh tiếp bạn.4) Phương Tây: vào Lễ Halloween ngơi nghỉ Mỹ, ma quỷ, hình đầu trâu phương diện ngựa, phù thủy, chiếm biển, quái thú miệng đầy máu, được lũ ông, đàn bà, trẻ em mặc vào nhằm đi xin kẹo, rước trong những trường học. Còn vào nhà, ngoại trừ sân giăng đầy mạng nhện giả, tiếng ma hú, cú kêu, mèo gào v.v…Phương Đông: Ma quỷ, tai ác vật, hình đầu trâu khía cạnh ngựa, hình fan mặt thú là hình tượng của đều gì ghê ghê khiến người ta run sợ và tạo ra những cơn ác mộng cho nên bất hạnh lắm mới phải chứng kiến những hình thù lạ thường này. Băn khoăn có phải vì thế mà Phương Tây, dung dịch an thần tiêu thụ đã lên tới mức số lượng béo kiếp chăng?5) Phương Tây: Chỉ tổ chức triển khai tiệc sinh nhật vị chết rồi liệu có còn gì khác vui thú nữa nhưng kỷ niệm. Cho nên so với Phương Tây không tồn tại chuyện cúng giỗ thân phụ mẹ, tưởng nhớ ngày qua đời của ông bà, thân phụ mẹ.Phương Đông: kỷ niệm ngày giỗ (ngày qua đời) của ông bà, bố mẹ để lưu giữ lại nơi bắt đầu nguồn, cả nhà em có dịp quây quần, ôn lại hồ hết kỷ niệm xưa cũ rất thân thiết đã mất. Đối với người việt nam Nam, nghèo quá mà không làm giỗ bố mẹ mình, ngày 30 Tết ko nhang sương rước các cụ là nỗi xấu số lớn. Bái cúng tiên nhân là văn hóa truyền thống lớn của Việt Nam.6) Phương Tây: trẻ nhỏ ở Mỹ, mình gặp nó mà không kính chào nó trước thì nó cũng chẳng xin chào mình vì… mọi bạn đều bình đẳng, nhỏ nít, tín đồ lớn, các cụ đều ngang nhau.Phương Đông: Người vn mình, khi chạm chán cô, dì, chú, bác, cầm cố già, những bậc trưởng thượng thì công bố chào hỏi trước để chứng minh mình là nhỏ nhà tất cả giáo dục.7) Phương Tây: fan ta tặng quà mình, chẳng hạn như trong tiệc sinh nhật thì mình lộ diện ngay và khoe đến mọi bạn biết.Phương Đông: Nguời ta tặng kèm quà thì để đó như món đồ quý giá, trưng bày, bao giờ khách hoặc các bạn về new mở ra.8) Phương Tây: viếng thăm láng giềng, các bạn bè, trong cả con loại cũng bắt buộc báo trước, còn nếu như không họ đã vô cùng khó tính và ko tiếp mình.Phương Đông: khách hàng tới nghịch là quý, ko nề hà bỏ ra cả.9) Phương Tây: Thấy fan ta té xỉu, xẻ xuống thì cứ để đó, mặc dù cho là học sinh trong trường…và chỉ gọi điện thoại thông minh cấp cứu. Còn nếu không sẽ bị gia đình họ thưa kiện vì mình không phải là nhân viên cứu cung cấp có bởi cấp.Phương Đông: người việt Nam, nhất là quý bà, thấy ai ngã ra ngất thì xúm lại cạo gió, đơ tóc, massas v.v… để cung cấp cứu vày không nỡ con quay mặt làm cho ngơ.10) Phương Tây: Thư trường đoản cú của con cháu gửi tới bố mẹ không được xuất hiện xem vì đó là chuyện riêng tứ của chúng nó. Mở thư của bọn chúng nó, nó sẽ cự nự bản thân ngay.Phương Đông: phụ huynh có thể lộ diện xem rồi tiếp nối đưa lại cho con cái.11) Phương Tây: Quần áo trong của thiếu nữ được trình diện như là một nét trẻ đẹp của văn hóa.Phương Đông: Quần áo con của thiếu phụ không vượt trội cho văn hóa mà tiêu biểu cho dục tính.12) Phương Tây: Quốc kỳ có thể được may hoặc in trên vật dụng lót, sú-chiêng của phụ nữ và được xem đó như nét xin xắn của từ do.Phương Đông: Đây là chuyện xỉ nhục quốc kỳ của quốc gia. Quốc kỳ đề nghị được trưng bày, treo ở chỗ trang trọng.13) Phương Tây: khích lệ phụ huynh thâm nhập vào việc giáo dục con em mình ở nhà trường. Quyền lợi của phụ huynh rất lớn. Chuyện phụ huynh học viên ở Mỹ chuyển nhà trường và thầy/cô ra tòa là chuyện thường.Phương Đông: Người vn theo luân lý Khổng - Mạnh, tin cậy và phó thác việc giáo dục con trẻ mình mang lại nhà trường và thầy/cô, quý trọng thầy cô. Trong những dip lễ, Tết thường xuyên đem xoàn biếu thày/cô, cho dù ở Mỹ cũng vậy. Cho nên vì thế chuyện kiện cáo đơn vị trường cùng thầy/cô là chuyện bất đắc dĩ.14) Phương Tây: Tập cho con cháu tính tự lập, khuyến khích chúng nó đi làm việc thêm ngay trong những lúc còn đi học để có tiền phung phí riêng.Phương Đông: con cái đang đi học mà phải đi làm việc là chuyện bất hạnh. Đối với nhà giàu thì đây là chuyện xỉ nhục. Bổn phận của cha mẹ là lo cho con cái thật đầy đủ, tương đối đầy đủ một vật dụng gì cả.15) Phương Tây: con cháu tới tuổi trưởng thành, phụ huynh hết trách nhiệm.Phương Đông: người việt mình suốt cả quảng đời lo đến con, rồi con cháu nội, cháu ngoại. Vui thì bao gồm vui, tuy nhiên khổ thì cũng thiệt khổ.16) Phương Tây: lòng tin đóng góp thiện nguyện hết sức cao.Phương Đông: Lo cho thân nhân, bà nhỏ họ sản phẩm mình trước: “Một giọt tiết đào hơn ao nước lã”.17) Phương Tây: cái gì xấu xa cần trình diện cho công luận biết nhằm sửa chữa.Phương Đông: “Tốt phô ra, xấu xa bít lại”. Tố cáo loại xấu của người nào trước dư luận đôi lúc bị xem là ác độc, nhỏ nhen, đến nên phần nhiều đều thủ phận thủ thường.18) Phương Tây: Động một chút ít là kiện, vật gì cũng rất có thể lôi nhau ra tòa… làm cho rõ trắng đen, nhằm kẻ xấu không dám tái phạm, để gia công đẹp xóm hội, nhằm công lý sáng tỏ.Phương Đông: “Vô phúc đáo tụng đình” vì vậy sợ, hổ hang kiện cáo nhằm tránh tốn kém, duy trì hòa khí, đỡ nhức đầu bởi thù oán… vì thế cái xấu cứ trường tồn mãi, công lý ko sáng tỏ.19) Phương Tây: Đàn bà tạo xì căng đan (scandal) rối loạn xã hội tiếp đến viết hồi ký hoặc lên talkshow kiếm bạc triệu vì bạn Phương Tây thích hợp tò mò, do này mà luân thường hòn đảo ngược, buôn bản hội suy đồi.Phương Đông: Đàn bà khi làm nên xì căng đan như thế, từ bỏ thấy hổ thẹn, ko dám công khai minh bạch xuất hiện cho nên xã hội sút nhố nhăng.20) Phương Tây: Ca sĩ, nhạc sĩ, đào hát, tài tử ci-nê, kiểu mẫu mã thời trang, talkshow host, cầu thủ trơn chày, bóng thai dục, nhẵn rổ, quyền anh… được coi như đông đảo “thần tượng” được triệu triệu con người tôn thờ, bắt chước.Phương Đông: Coi tất cả những trang bị trên gần như chỉ là thú vui chơi giải trí “Thưa rằng tiện thể kỹ xá chi” (Kiều) không tiêu biểu vượt trội cho tri thức, đạo đức, gương hy sinh, cuộc sống văn hóa, hạnh phúc mái ấm gia đình v.v…21) Phương Tây: trong các dịp nghỉ lễ hội lớn như Năm Mới, cấp cho chỉ huy, ví dụ như hiệu trưởng, giữ hộ thiệp chúc Tân Niên, cố nhiên một món vàng nho nhỏ cho thư ký, nhân viên cấp dưới toàn trường… như một bề ngoài cám ơn nhân viên cấp dưới dưới quyền đã hỗ trợ mình chu toàn trọng trách trong năm.Phương Đông: trong những dịp lễ, Tết, nhân viên phải đem tiến thưởng biếu cấp cho trên để bày tỏ lòng trung thành với chủ và kính trọng “xếp”. đá quý càng to, càng quý giá càng tốt.22) Phương Tây: Buổi trưa, làm cùng sở, rủ nhau đi ăn, mỗi người tự động trả tiền phần ăn uống của mình. Giả dụ cả đội cùng tổ chức triển khai tiệc đãi một tín đồ nào kia thì phí tổn phân chia đều.Phương Đông: mình mời bạn ta đi ăn uống thì mình phải ăn cắp trả tiền, đến nên vn có danh tự “khổ chủ”.23) Phương Tây: Đem tàn tật của bạn khác ra làm chủ đề chế riễu là ác nghiệt và thiếu văn hóa. Tín đồ khuyết tật sinh hoạt Mỹ được quý trọng với hưởng nhiều đặc ân.Phương Đông: Đem khuyết tật của người khác ra chế riễu không trở nên công luận lên án và đôi lúc coi sẽ là chuyện vui đùa.24) Phương Tây: mở miệng nói “xin lỗi” là chuyện rất thường. Ví dụ điển hình mình vừa phi vào cửa một quán ăn nào đó, vô tình chạm đề nghị một người khác – chưa biết lỗi về ai – tất cả khi cả hai fan đều lên tiếng xin lỗi “I am sorry!”. Xin lỗi là hành vi nhận lỗi về phần mình để tiến cho tới hòa giải, vui vẻ và không chạm tự ái fan ta.Phương Đông: khi xin lỗi thì “cái tôi” của mình nhỏ dại bé đi và bị tổn thương, tốt nhất là xin lỗi trước công luận. Đối với Phương Đông, xin lỗi, gồm khi là việc nhục nhã. Tại Mỹ, nhiều chủ yếu trị gia phạm lỗi gì đó, cứ biện minh mãi, sau cùng phải xin lỗi, khi đó mới được dân chúng quăng quật qua. Xin lỗi là hành động can đảm.25) Phương Tây: “Cám ơn” là lời nói rất càng nhiều của buôn bản hội Phương Tây. Vợ tặng chồng một món quà, chồng nói cám ơn. Con cái biếu phụ huynh cái gì, cha mẹ nói cám ơn. Vào nhà hàng, hầu bàn đưa món ăn ra, khách nói cám ơn. Vào ẩm thực mua hàng, khách trả tiền xong, fan tính tiền nói cám ơn. Lên thang máy, tín đồ ta nhích qua 1 bên cho chính mình đứng, bản thân nói cám ơn. Học trò nộp bài xích đúng hẹn đến thầy/cô, thầy/cô nói cám ơn. Nơi nào, lúc nào thì cũng cần lời nói “cám ơn” cho thuận thảo, vui vẻ.Phương Đông: dường như tiết kiệm lời nói “cám ơn”. Vào các siêu thị của người việt ở Mỹ (thực ra là của người Tàu) cũng tương đối ít nghe thấy giờ “cám ơn”. Chưa phải Phương Đông chần chừ ơn, nhưng văn hóa truyền thống Phương Đông ít lòi ra ở phía bên ngoài mà dấu kín ở mặt trong. Người nước ngoài sống ở vn lâu rồi cũng hiểu mà thông cảm.26) Phương Tây: Ảnh hưởng trọn bởi văn hóa truyền thống thuần lý trí (Cái gì cũng phải phù hợp lý). Họ cực kỳ lịch sự, kiên nhẫn nhưng không nhịn nhường nhịn. Đụng tới quyền lợi của bọn họ thì biết tay bọn họ ngay. Cách đó không lâu, một ông chánh án nghỉ ngơi Nữu Ước sẽ kiện đòi đền bù 1 triệu đô la chỉ vì người chủ một tiệm Dry Clean (Giặt Sấy Khô) fan Hàn Quốc, đã làm mất bộ áo quần của ông.Phương Đông: Ảnh hưởng vì chưng giáo lý “Từ Bi, tin vui Xả” vì thế thường nhẫn nhục, chịu đựng đựng dù cho có thiệt thòi.27) Phương Tây: bàn thảo thẳng thắn. Già trẻ, lớn nhỏ nhắn đều ngang nhau.Phương Đông: phải ghi nhận kính trên, dường dưới.28) Phương Tây: trong phim ảnh, đàn bà đưa tay tát bầy ông là chuyện “nhỏ” và bầy bà có quyền làm điều đó. Ngược lại, lũ ông không được đánh bầy bà dù cho là đánh bởi một bông hồng.Phương Đông: Đàn bà đưa tay tát lũ ông là lũ bà hung dữ. Đàn bà hình tượng của “hiền mẫu” rất cần phải nhu thuận.29) Phương Tây: Thì giờ đối với Phương Tây rất quý vì vậy có câu “Thì giờ là rubi bạc”. Trong thương trường ngày giờ lại còn quý báu gấp bội. Tán tỉnh và hẹn hò phải đúng giờ. Họp hành bắt buộc đúng giờ và xong xuôi đúng giờ. Giờ như thế nào nghỉ là nghỉ. Giờ như thế nào tái nhóm, là tái nhóm, không tồn tại chuyện lộn xộn. Trễ giờ, ko tôn trọng tiếng giấc là bày tỏ cho người khác thấy tính thiếu tín nhiệm cậy của mình.Phương Đông: trong khi thì giờ quá thãi và teo dãn do đó có danh trường đoản cú “giờ cao su”. Tiệc cưới đề 6 giờ đồng hồ mãi 8 giờ bắt đầu khai mạc vì phần nhiều khách mang đến trễ. Hứa 10 giờ sáng, 12 giờ bắt đầu tới, làm các bạn bè, khách hàng hàng, fan hùn hạp méo mặt. Thực tế so với Phương Đông, 1 năm chỉ dùng được nửa số giờ. Một trăm năm chỉ sử dụng được có 50 năm tổng cộng giờ. Gồm thể vì thế mà Phương Đông lừ đừ tiến so với châu mỹ chăng?30) Phương Tây: Mặc quần áo rách, tuyệt nhất là quần Jean rách rưới đùi, rách đầu gối, rách nát gấu quần v.v… vẫn là loại cọ phổ cập ở Âu-Mỹ. Quần áo rách rưới giả sản xuất này hết sức đắt tiền bởi vì nhà sản xuất yêu cầu thuê tín đồ xé mấy đầu gối, gấu quần làm thế nào để cho nó rách nát một phương pháp tự nhiên.Phương Đông: quần áo rách minh chứng gia đình nghèo. Mang quần áo rách rưới là tin xấu hổ vô cùng. Trong văn chương để trình bày một bạn nghèo khổ, như ăn xin chẳng hạn đều sở hữu câu “ăn mặc rách nát rưới.”. Xa xưa tại miền trung và Miền Bắc, một bà chào bán rau, phân phối bún ngoài chợ lúc đi ra bên ngoài cũng khoác áo nhiều năm tươm tất. áo xống tươm vớ biểu tỏ tư giải pháp của con fan “Y phục xứng kỳ đức.”31) Phương Tây: ko coi ai hợp lý hơn ai, không coi ai dở người dốt rộng ai. Nếu như được huấn luyện, học tập đàng hoàng, tất cả đều thông minh. Không được học tập hành, ko được huấn luyện và đào tạo thì ai ai cũng ngu dốt cả. Do đó tại Mỹ chẳng hạn, thật quái gở và xúc phạm nếu có ai cất tiếng mắng mỏ bạn khác “Đồ ngốc !” Cô giáo/thầy giáo mắng mỏ học sinh như vậy sẽ ảnh hưởng khiển trách và có khi bị đuổi bài toán vì xúc phạm tới học sinh và vi phạm luật thiên chức trong phòng giáo.Phương Đông: quan niệm rằng mọi cá nhân có số mệnh, vị sinh vào giờ xuất sắc nào đó thì thông minh. đen thui sinh vào giờ xấu nào đó thì ngây ngô dốt và ngu dốt trong cả đời. Vì thế người bao gồm học một chút ít thì coi thường fan ít học. Vào văn học sử, chúng thấy ngày xưa không hề ít nhà nho tự tôn vì chiếc học của bản thân và khinh bạc tình người ít học.32) Phương Tây: Đặc biệt trên Mỹ, cần được nói về mình, về thành tích của bản thân càng nhiều càng xuất sắc để bạn ta tin tưởng. Ra ứng cử tổng thống thì đề nghị nói “Tôi có khá đầy đủ khả năng để giải quyết những sự việc của khu đất nước. Tôi đó là sự chọn lựa tốt tuyệt nhất (the right choice) của đồng bào thời điểm này.” Ra ứng cử tổng thống mà từ tốn nói rằng “Tôi tài kém sức mọn, đồng bào bỏ phiếu cho tôi thì tôi cám ơn.” thì báo chí sẽ cười ầm lên cùng nói rằng, “Ông tài kém sức mọn cố thì ông cần về xua gà mang đến vợ, xin để bạn khác làm cho tổng thống!”Phương Đông: bắt buộc thật khiên tốn. Ko nên nói đến mình mà phải để người khác ca ngợi mình. Mệnh danh mình là hành vi lố bịch độc nhất vô nhị theo câu ngạn ngữ “Cái tôi xứng đáng ghét”.33) Phương Tây: công ty nghĩa cá thể là tối thắng. Dòng “Tôi” là nhất. Sở thích của tôi là giỏi đối, gia đình, thân phụ mẹ, làng mạc nước, lao lý không thể can thiệp. Ví dụ như một bà Mỹ đã nuôi một bé khỉ dã nhân (Chimpanzee) để thai bạn, tắm rửa chung, ngủ bình thường với nó, khiến cho nó nổi ghen, tấn công một bà bạn khi bà này mang lại thăm mà hai tín đồ ôm hôn để chào mừng nhau. Trong những trường học Mỹ câu biểu ngữ “I am unique” (Tôi là độc nhất) trang trọng treo khắp nơi để khuyến khích học viên phát triển mọi tài năng của “Cái Tôi”.Phương Đông: Không hủy diệt, chống cấm “Cái Tôi” tuy thế “Cái Tôi” nhiều khi phải nhường bước cho giá chỉ trị chung của gia đình, cùng đồng, buôn bản nước, không ngoài mục tiêu tạo sự “hòa thuận” trong xã hội. Các nhà bốn tưởng Phương Đông nhận định rằng “loạn” khởi hành từ “một người” rồi lan ra ngoài xã hội, chứ không bao giờ có chuyện “thiên hạ đại loạn” trước. Bởi vì thế cơ mà Phương Đông mang Tu Thân làm cho gốc chứ không phải lấy Pháp Trị có tác dụng gốc.34) Phương Tây: tình cảm được biểu hiện thả cửa, đôi lúc cuồng loạn.Phương Đông: buộc phải ý nhị, đằm thắm, vừa vừa phai nên theo câu phương ngôn “Thoang thoảng hoa lài thơm lâu”. Thừa cuồng nhiệt hoàn toàn có thể bị coi như trung ương tính bất bình thường.35) Phương Tây: sử dụng “body language” như nhún vai, nhăn mặt, bĩu môi, mang tay chỉ vào mặt (khán đưa hoặc bạn đối thoại) là chuyện bình thường.Phương Đông: nhún mình vai, bĩu môi, mang tay chỉ vào mặt người ta v.v… được coi như khiếm nhã, vô lễ, có thể đưa cho tới ẩu đả.36) Phương Tây: nhiều “kịch tính” ví dụ như ở Mỹ, cái gì rồi cũng “Great!” (Ngon, hay, giỏi), “Wonderful!” (tuyệt, tuyệt vời), khen cho vừa lòng người.Phương Đông: Khen không đúng chỗ có khi bị xem như là mỉa mai fan ta.37) Phương Tây: niềm tin trách nhiệm rất cao. Mình chỉ huy một khu đất nước, cộng đồng, cơ quan, đoàn thể… thành công xuất sắc thì bản thân hưởng, thua mình đề xuất chịu chứ cấp thiết đổ lỗi đến ai.Phương Đông: xuất xắc biện minh, đổ quá tại Trời, tại số, cùng cả trăm trang bị tại, bị khác. Khó khăn trong vấn đề nhận lãnh trách nhiệm.38) Phương Tây: chuẩn bị sẵn sàng quên đi thừa khứ tốt nhất là vượt khứ buồn bã để hướng tới tương lai.Phương Đông: sống với thừa khứ, ôm chặt lấy quá khứ.39) Phương Tây: ko thù dai. Sau khi tòa án đã quyết định, công lý đã riêng biệt thì mặc dù oan trái thế nào thì cũng bỏ qua và không hề thù oán nữa. Sau phần đông ngày tranh cử bầm dập, kể cả chơi đòn bẩn, ứng cứ viên tổng thống thất cử gọi diễn văn chấp nhận mình thua trận và chúc mừng tín đồ thắng cử, đôi khi vì quyền lợi của khu đất nước, cam kết hợp tác cùng với tân tổng thống.Phương Đông: Thù dai. Thù truyền từ đời này sang đời khác. Còn kẻ thù chính trị thì cần yếu đội trời chung.40) Phương Tây: Ai làm fan nấy chịu. Chuyện làm sao ra chuyện nấy. Tín đồ ta làm hư xe của bản thân mình thì tập trung vào chuyện “hư xe” không mang chuyện mái ấm gia đình người ta ra nói.Phương Đông: tốt nhất là người vn mình, bé phạm lỗi đem phụ huynh ra chửi. Bạn ta viết một bài xích báo không vừa ý mình liền đem đời tứ của fan ta ra bêu riếu, rồi chụp cho một cái mũ. Chụp mũ đang là bệnh lý lan tràn sống hải ngoại.Tạm Kết Luận:Trong một làng mạc hội dừng đọng, “bế quan tỏa cảng” thì không có giao lưu giữ văn hóa. Lúc đã không có giao lưu văn hóa thì ảnh hưởng ngoại lai vô cùng ít, vày đó không tồn tại xung thốt nhiên văn hóa. Vào một buôn bản hội bị ngoại quốc đô hộ, hoặc tiếp xúc rộng rãi với nhân loại như ngày hôm nay, thì vắt nào cũng có xung thốt nhiên văn hóa. Nông thôn không nhiều bị ảnh hương vì chưng những nền văn hóa ngoại lai. Thành phần sống tại đô thị, thành phần hợp tác hoặc làm cho ăn mua sắm với người ngoại quốc hoặc được hưởng sệt ân của ngoại quốc trong thời kỳ nô lệ, thường nhanh chóng chạy theo văn hóa mới. Ngày nay thành phần du học sinh sẽ là yếu tố du nhập văn hóa mới lúc trở về đất nước. Hơn thế nữa nữa, cùng với cuộc biện pháp mạng tin học và truyền thông, mạng internet sẽ là 1 trong phương nhân thể đưa văn hóa truyền thống mới vào từng ngõ ngách, từng căn nhà, thậm chí ngay cả buồng ngủ của chúng ta nhanh nhất. Chỉ cần bật máy điện tử lên thì phần đông hình hình ảnh xấu tốt trên toàn quả đât sẽ hiện ra trước mắt và tất nhiên tác đụng tới tín đồ xem.Bắt chước dòng xấu thì rất đơn giản và vô cùng nhanh, nhưng bắt chiếc cái xuất sắc thì khôn xiết khó. Chẳng hạn một cô nàng cư ngụ sinh hoạt một tp tại Việt Nam có thể bắt chước một dạng hình áo cưới, thứ hạng tóc xanh xanh đỏ đỏ, hình dạng áo hở ngực làm việc Mỹ khôn xiết nhanh. Nhưng cô nàng này không hiểu biết được và đo đắn rằng, thanh niên đàn bà sống làm việc Mỹ ước ao vuơn lên phải học hành vất vả, vừa tới trường vừa đi làm. Bù đầu cùng với thi cử. Ra ngôi trường đi kiếm các bước bở tương đối tai… Liệu cô bé ở Việt Nam này còn có bắt chước được những điều ấy để tìm mọi cách vươn lên tức thì trong thôn hội của chính mình không?
Bắt chước chưa hẳn là chuyện xấu. Tính đến năm 1870 Nhật phiên bản vẫn còn không tân tiến như Trung Hoa, hàn quốc và Việt Nam, nhờ có tinh thần học hỏi rồi nhại lại mà vươn lên vị thế cường quốc. Nhưng trước khi bắt chước hãy để ý đến câu tục ngữ ông bà để lại: “Thấy bạn ta ăn uống khoai, vác mai đi đào. Thấy tín đồ ta ăn mía, vác sào nhưng mà nhai.” Điều này tức là phải lựa chọn lọc trước lúc bắt chước. Tuy vậy không phải ai cũng có sự chọn lọc. Mà lựa chọn lọc như thế nào? nói tới đây thì câu chuyện lan rộng ra ra lãnh vực giáo dục.Sau hết, đấy là một vấn đề to lớn cần sự đóng góp góp của nhiều giới có quan tâm. Họ nên ghi nhớ rằng, khác biệt văn hóa đưa đến xung tự dưng văn hóa, xung thốt nhiên văn hóa đưa đến chia rẽ, tức thì trong gia đình cũng mất hạnh phúc. Nếu biệt lập văn hóa có nguồn gốc tôn giáo rất có thể đưa cho tới bạo động. Hiện giờ tại các nước nhà Hồi Giáo, tốt tại các giang sơn Ky sơn Giáo có người Hồi Giáo sinh sống, đang có những xung đột văn hóa truyền thống mà đều giá trị văn hóa truyền thống này căn nguyên từ phần lớn tín điều. Chiếc khó của một xã hội là làm núm nào du nhập cái new để đất nước tiến lên cơ mà không mất bạn dạng sắc. Thôn hội nào thì cũng phải phát lên nhưng cái nào tốt? cái nào xấu? dòng nào độc hại? mẫu nào cần bắt chước… là cả một sự việc nhức đầu trong bối cảnh thế giới hóa như ngày nay.S.T

Trong khi ngườiphương Tây cần sử dụng dao-nĩa-thìa để ăn uống thì ngườiphương Đông lại dùng đũa; giả dụ phương Tây sử dụng rộng rãi thịt trong bữa ăn chính thì phương Đông lại không thể thiếu cơm;… tuy nhiên, mặc dù cho là văn hóa nhà hàng của non sông nào, thì từ đầu đến chân phương Đông cùng phương Tây đều sở hữu xu phía chung, chính là quây quần bên gia đình và bạn thân.

*

Ảnh mối cung cấp Internet

►Bản so sánh văn hóa ẩm thực phương Đông cùng phương Tây

Tiêu chí so sánhPhương ĐôngPhương Tây
Thức ăn uống chínhMột bữa ăn truyền thống lịch sử sẽ bao gồm cơm – cá – rau củ Gồm thịt cùng nước sốt, bánh mỳ hoặc bánh ngọt
Thành phần kết hợp và gia vịĐa dạng vào sự phối kết hợp các thành phần vật liệu phổ biến, gồm sự tương đồngvề vị
Hạt nêm, muối, đường, nước mắm,… là những các gia vị được áp dụng nhiều nhất
Bữa ăn thường dĩ nhiên nước mắm/ nước tươngđể chấm, có thểdùng bình thường cho tất cả món ăn
Luôn luôn phối kết hợp các thành phần nguyên vật liệu có hơi hám mâu thuẫn và né tránh ghép nối gần như thứ có hương vị tương tự
Bơ, sữa, trứng là phần đông thành phần phối kết hợp được thực hiện nhiều nhất
Ăn cố nhiên nước sốt, từng món ăn sẽ sở hữu được một các loại nước sốt riêng biệt
Quan niệm độ ẩm thực“Quan niệm siêu thị nhà hàng thẩm mỹ”: đánh giá món nạp năng lượng bằng color sắc, hương thơm vị, hình thức, chén đĩa, ưu tiên tính ngon miệng, ít quan tâm đến chất lượng dinh dưỡng“Quan niệm nhà hàng siêu thị lý tính”: ít lưu ý đến mùi vị, màu sắc sắc, vẻ ngoài ra sao, chỉ chú trọng hàm lượng dinh dưỡng trong đó hỗ trợ cho một giở ăn
Văn hóa nạp năng lượng uốngDùng đũa là nhà yếu
Ăn chung theo mâm, tức là món ăn được đựng thông thường trong một tô/ âu/ nồi lớn, những người trong bàn sẽ dùng vá/ thìa để mang thức lấn vào chén của mình
Thường thì thầm trong bữa ăn, chế tác sự ngay gần gũi, vui vẻ với thân mật
Ăn vơi nhàng, tự tốn, kiêng phát ra giờ động; tuy nhiên, với một vài món ăn tại một số quốc gia, bài toán bạn ăn uống và phát ra tiếng động càng bự thể hiện nay món nạp năng lượng đó càng ngon và hành động này trình bày sự hàm ơn đầu bếp.Một cỗ dụng cụ bao gồm đôi đũa-cái thìa rất có thể được thực hiện cho toàn cục bữa ăn uống (trừ món tráng miệng)
Chỉ cần sử dụng dao-thìa-nĩa
Ăn riêng biệt theo từng phần
Tuyệt đối không thủ thỉ trong khi ăn, tránh gây mất định kỳ sự, khiếm nhã
Ăn thiệt khéo léo, gọn gàng gàng, ko phát ra tiếng động, vâng lệnh nghiêm ngặt số đông quy tắc về cách dùng dao-nĩa-thìa, khăn ăn, đồ dùng uống,…Mỗi món nạp năng lượng sẽ yêu ước một bộ hình thức ăn khác biệt và đảm bảo phù phù hợp với món ăn uống đó
Hình thức bày biệnĐa dạng nhiều hình thức: bé dại nhấtnhư tua bún, mỏng dính như tờ giấy, tất cả miếng vuông, tròn,… quanh đó ra, còn phối kết hợp thêm nhiều vật liệu cho một món ăn
Đa dạng những món ăn trong những bữa tiệc, cúng, giỗ
Thường để nguyên miếng to, và người tiêu dùng phải dùng dao, nĩa nhằm cắt nhỏ dại khi ăn
Đơn giản hóa những món ăn
Xu hướng nạp năng lượng uốngTự chế biến
Thức nạp năng lượng tươi sống
Mua sẵn về công ty ăn
Đồ hộp, thức ăn nhanh

►Kết hợp văn hóa truyền thống ẩm thực Á – Âu: cần hay không?

Nhiều điểm khác hoàn toàn là thế, cứ ngỡ văn hóa ẩm thực phương Đông cùng phương Tây cạnh tranh mà kết phù hợp với nhau để tạo cho “tiếng nói chung” trong trái đất ẩm thực đầy dung nhan màu. Vậy mà, lúc thử phối kết hợp những gì rất dị nhất của 2 “thái cực” nhà hàng ăn uống này cùng với nhau, những đầu bếp đã tạo ra những món nạp năng lượng vô cùng hài hòa, vừa mang tính thẩm mỹ, nghệ thuật, lại vẫn có nét truyền thống lịch sử riêng nhưng mà vô cùng phóng khoáng.

Xem thêm:

*

Ảnh mối cung cấp Internet

Sự phối kết hợp giao lưu văn hóa ẩm thực tất cả vai trò quan trọng trong bài toán tạo điều kiện hội nhập, kết nối giữa các quốc gia và quần thể vực; giúp quảng bá những nét xin xắn truyền thống của tổ quốc đó mang lại gần rộng với bằng hữu quốc tế; mở rộng quan hệ, có tác dụng giàu thêm tình hữu nghị giữa những quốc gia.