Sự khiếu nại & comment Văn học trăm miền tứ liệu Diễn bọn lý luận và phê bình Văn hoá nghệ thuật và thẩm mỹ VN-Stories & Poems Multimedia bạn đọc với âm nhạc

*
Thưa Mẹ thiên nhiên vô cùng cao cả, vĩ đại. Chúng bé là loài Người, 1 trong muôn loài trên trái đất được Mẹ vạn vật thiên nhiên sản sinh, chở che, nuôi nấng.

Bạn đang xem: Sám Hối Của Loài Người Mẹ Thiên Nhiên Con Đã Sai Sai Thật Rồi

Hàng nghìn năm trước, thuở sơ khai, với cỏ cây, muông thú, núi non, trời biển... Chúng bé đã chung sống thánh thiện hòa, êm ả, thân thiện, an lành trong vòng tay thương yêu của Mẹ.

May mắn được Mẹ thiên nhiên ban cho chút trí khôn, sự khôn khéo hơn các loài, chúng con đã cố gắng để cuộc sống của chính mình ngày càng tốt đẹp hơn.

Nhưng rồi bọn chúng con đã không đủ khôn ngoan, lòng tốt, sự an nhiên để dừng lại ở đó.

Thay vì cần yêu yêu thương nhau, đưa đường nhau, chúng con đã gây nên những cuộc chiến tranh đẫm máu, chém làm thịt nhau không kinh tay.

Biết bao phoán đoán được Mẹ thiên nhiên ban cho, chúng nhỏ đã sử dụng để sản xuất ra rất nhiều vũ khí giết mổ nhau hàng loạt.

Chúng con chuẩn bị sẵn sàng tranh giành lãnh thổ của nhau, phân tách phe tạo thù hận, coi nhau như kẻ thù không nhóm trời chung.

Chúng bé trộm, giật của nhau công khai và túng bấn mật.

Chúng bé đày đọa trẻ nhỏ và phụ nữ.

Chúng bé đầu độc nhau bằng ma túy, dung dịch trừ sâu, sản phẩm giả...

Chúng con chuẩn bị sẵn sàng làm nhiều trên xương máu, nước mắt, khốn thuộc của đồng loại.

Thưa bà mẹ Thiên Nhiên! Tội ác nhưng mà loài fan chúng con giành riêng cho nhau nhìn trong suốt chiều dài tồn trên của mình, là không tồn tại bút mực nào tả xiết!

Ngay từ bây giờ đây, khi đang sám hối hận với Mẹ, chúng nhỏ vẫn thủ vào tay hàng vạn đầu đạn hạt nhân - mà lại mỗi đầu đạn dư sức đổi mới một thành phố thành tro bụi, để sẵn sàng trút vào đầu nhau!

***

Thưa bà mẹ Thiên Nhiên!

Không chỉ độc ác với nhau, chúng con còn hung tàn với hàng trăm chủng loài trên trái khu đất - hủy hoại chiếc nôi vốn hiền khô hòa, an toàn của Mẹ.

Thay vì chỉ cần một lượng thức ăn uống vừa đủ, chúng bé đã săn bắt, tận khử không trừ một loài muông thú như thế nào trên rừng, dưới biển cả chỉ để vừa lòng dạ dày và đa số thú vui khác. Nhiều loài đã bởi vì chúng nhỏ mà sắp tới tuyệt chủng.

Chúng con giết hổ để mang bộ xương đun nấu cao, giết voi để mang cặp ngà trang trí chống khách, giết thịt tê giác để mang sừng mài uống, giết thịt loài cáo để lấy bộ da trang sức, giết thịt loài rắn nhằm ngâm rượu và làm cho món nhậu “đặc sản”....

Chúng con sẵn sàng chuẩn bị san phẳng đều cánh rừng để mang gỗ, để xây những công trình xây dựng mà lợi ích nhiều khi chỉ giành cho một nhóm nhỏ.

Cũng bởi vì say tiết hãm sợ nhau hoặc say đồng tiền, chúng con điềm nhiên rải chất độc khiến cho những cánh rừng, sân vườn cây trụi lá; sông, suối, đại dương nổi white cá tôm bởi vì nhiễm độc.

Chúng nhỏ xây vô số những tp cao ốc chọc trời, những nhà máy hoành tráng, vạn năng, bỏ mặc lượng bụi bặm xả ra mịt mù, những dòng chất thải đen hôi thối đổ thẳng ra sông biển...

Dường như nhu cầu vật chất, lòng tham của loài bạn chúng bé là bất tận, không có điểm dừng, không khi nào thỏa mãn.

Chúng con có những phố nhậu thâu đêm, những nhà hàng đặc sản thú rừng, mọi khu ăn chơi khét tiếng, phần nhiều mốt quần áo, hàng hiệu... Chất cao như núi, chật như nêm sau cánh tủ.

Đó là chưa tính với việc sáng tạo những vật dụng nghe quan sát “thông minh”, đã khiến chúng con suốt ngày cắm nguồn vào đó quên hết xung quanh, kể từ đầu đến chân thân của mình.

***

Mẹ thiên nhiên vốn anh minh, nhân từ. Người đã nhận thức thấy hết mọi điều bất thường đó và đã ít nhiều lần đề cập nhở, cảnh báo.

Những sóng thần, rượu cồn đất, bão lũ, hạn hán, dịch bệnh... Là đông đảo lời lưu ý nghiêm xung khắc của bà mẹ Thiên Nhiên đối với loài Người.

Nhưng hỡi ôi, với việc tham lam với cả đốt nát, sang chảnh của mình, chúng nhỏ đã bao lần bỏ qua, coi thường những lời nói nhở, ăn hiếp nẹt đó.

Thậm chí chúng bé còn tự kiêu vào “trí tối ưu hơn muôn loài”, để cho rằng mình đã nắm được đa số quy phép tắc của thiên nhiên, có thừa khả năng “hóa giải”, khống chế, mệnh chung phục tự nhiên. Để rồi càng nhấn sâu hơn vào sai lầm, tội vạ của mình.

***

Rồi đến một ngày, dường như Mẹ Thiên Nhiên đã không còn chịu đựng, nương vơi được nữa; thấy rằng đã đến khi cần một “liều thuốc” mạnh khỏe hơn, nặng hơn mới thức tỉnh giấc được cơn mê ngây ngô của loại Người!

Mẹ Thiên Nhiên, tất cả thể bằng cách này hay biện pháp khác - không loại bỏ mượn ngay sự gian ác của chính loài Người, đã tạo thành con vi rút Covid-19 hôm nay, để làm bài học tập vô cùng nghiêm nhặt đó.

“Thông điệp” mang khuôn phương diện thần chết vô hình dung ấy, đã hiện hữu khắp vị trí trên mặt khu đất này.

Giá đắt đề nghị trả là hàng ngàn sinh mạng buộc phải ra đi, hàng ngàn triệu bạn bị truyền nhiễm bệnh, mặt hàng tỷ bé người rơi vào tình thế khốn khó; trăm quốc gia, tp sống trong thom thóp lo âu, hoang vắng...

Và trong cơn đại dịch - cơn thịnh nộ của chị em Thiên Nhiên, loài fan chúng con sau những hồi hộp chợt phân biệt những không nên lầm, tội lỗi, những giới hạn vô cùng nhỏ tuổi bé, mong manh của mình.

Xem thêm: Bồ Đào Nha Vs Đức Lịch Sử Đối Đầu Bồ Đào Nha Vs Đức, Bồ Đào Nha Vs Đức Lịch Sử Đối Đầu

Chúng nhỏ đã dần nhận ra đâu là chân cực hiếm của cuộc sống này - lúc lẽ sinh sống là để yêu thương, xây đắp, vun trồng. Phân biệt lòng hàm ân vô hạn so với Mẹ vạn vật thiên nhiên - loại nôi béo bệu đã nuôi nấng, chở che; trong lúc chúng bé đã ra mức độ tàn phá!

Sau cơn đại dịch này, chắc chắn là loài tín đồ sẽ tỉnh táo khuyết nhìn lại mình, sẽ nghĩ khác đi, sống không giống đi.

Với sự tỉnh giấc ngộ và cố gắng của mình, chúng bé xin Mẹ thiên nhiên bớt cơn giận dữ, ban lại sự bình an cho trái khu đất này!