Soạn bài Nhớ rừng ngắn gọn tuyệt nhất sách giáo khoa Văn 8 tập 2. Câu 1 bài thơ được tác giả ngắt thành 5 đoạn, hãy cho biết thêm nội dung của từng đoạn.
Bạn đang xem: Giải vở bài tập ngữ văn 8 bài nhớ rừng
Nội dung chính:
Bài thơ mượn lời bé hổ ghi nhớ rừng để biểu đạt sự u uất của lớp những người thanh niên trí thức yêu nước, đôi khi thức tỉnh ý thức cá nhân. Hình tượng bé hổ cảm xúc bất hòa sâu sắc với cảnh ngột ngạt tù túng, khao khát tự do thoải mái cũng đôi khi là vai trung phong trạng tầm thường của bạn dân nước ta mất nước bấy giờ.
Câu 1 trang 7 - Văn 8 Tập 2
Câu hỏi:
Bài thơ được tác giả ngắt thành 5 đoạn,hãy cho biết nội dung của từng đoạn.
Trả lời:
- Đoạn 1 và đoạn 4: nói lên niềm uất hận của bé hổ khi bị làm một thứ đồ chơi ngang với cộng đồng gấu dở hơi, với cảnh trung bình thường, tù nhân túng, tự tạo giả dối ngơi nghỉ vườn bách thú.
- Đoạn 2 và 3: hồi ức cảnh tượng trường đoản cú do, phóng khoáng chỗ núi rừng thời oanh liệt.
- Đoạn 5: hoài niệm vị trí núi rừng lúc xưa với giấc mộng ngàn.
Câu 2 trang 7 - Văn 8 Tập 2
Câu hỏi:
Hai cảnh được biểu đạt đầy ấn tượng, sân vườn bách thú nơi bé hổ bị nhốt( đoạn 1,4), cảnh núi rừng hùng vĩ, nơi nhỏ hổ ngự trị đều ngày xưa( đoạn 2,3)
a, Hãy đối chiếu từng cảnh tượng
b, nhận xét thực hiện từ ngữ, hình ảnh, giọng điệu những câu thơ trong đoạn 2,3. Phân tích để gia công rõ loại hay của hai đoạn thơ này
c, Qua sự đối lập sâu sắc giữa nhì cảnh tượng nêu trên, trọng điểm sự nhỏ hổ ở vườn bách thú được biểu hiện như cụ nào? vai trung phong sự ấy gồm gì gần gũi với vai trung phong sự tín đồ dân nước ta đương thời?
Trả lời:
a)
- Cảnh tượng sinh hoạt vườn bách thú là cảnh tượng khôn xiết tù túng, ngột ngạt.
+ Đoạn 1: bộc lộ tâm trạng ngán ngán, căm hờn, uất ức của bé hổ lúc bị nhốt vào cũi sắt, bị biến thành thứ đồ vật chơi, bị xếp cùng bọn gấu dở hơi, cặp báo vô tư lự.
+ Đoạn 4: cảnh tượng vườn cửa bách thú trong mắt con hổ rất đáng để khinh: cảnh là nhân tạo, giả dối, thấp kém, học tập đòi, không có chút gì có dáng dấp của rừng núi hoang sơ. => Thái độ nghêu ngán, ghét bỏ cao độ với xóm hội đương thời.
- Cảnh núi rừng hùng vĩ, nơi con hổ ngự trị hầu như "ngày xưa".
+ Đoạn 2+3: biểu đạt cảnh núi rừng đại ngàn, cái gì rồi cũng lớn lao, cao cả, phi thường: bóng cả, cây già, gió gào ngàn, nguồn hét núi. Chúa đánh lâm có vẻ như đẹp vừa tinh tế vừa dũng mãnh, uy nghi, lại không thua kém phần quyến rũ uyển chuyển.
b)
- Cảnh núi rừng ngoạn mục với "bóng cả cây già" đầy vẻ rạm nghiêm.
- Hùng tráng cùng với âm thanh kinh hoàng "tiếng gió gài ngàn", "giọng nguồn hét núi".
- Sự hoang dã của vùng thảo hoang ko tên ko tuổi.
=> Từ ngữ chọn lọc, phong phú, gợi tả → mô tả cảnh đại nghìn hùng vĩ, khủng lao, khỏe khoắn phi thường bí hiểm linh thiêng tổ quốc của bé hổ.
c) Sự tương phản, đối lập gay gắt giữa cảnh tượng vườn bách thú, và cảnh núi rừng hùng vĩ diễn đạt thấm thía nỗi nhớ tiếc domain authority diết, đau đớn, của bé hổ so với những thừa khứ huy hoàng của nó.
Tâm sự của bé hổ là trung khu trạng của fan dân vn mất nước đang sống và làm việc trong cảnh nộ lệ cùng tiếc nhớ khôn nguôi thời oanh liệt với hầu như chiến công chống giặc nước ngoài xâm vinh quang trong lịch sử dân tộc.
Câu 3 trang 7 - Văn 8 Tập 2
Câu hỏi:
Căn cứ vào nội dung bài thơ, hãy phân tích và lý giải vì sao tác giả mượn “lời con hổ ở vườn bách thú”? câu hỏi mượn lời đó có tính năng thế như thế nào trong vấn đề thể hiện tại nội dung cảm giác nhà thơ?
Trả lời:
Với hình hình ảnh con hổ, người sáng tác đã bao gồm một biểu tượng rất phù hợp và vẻ đẹp nhất để miêu tả chủ đề bài bác thơ. Bé hổ gồm một vẻ đẹp oai hùng, lại được xem như là chúa đánh lâm, huy hoàng đầy hách dịch ở vùng đại nghìn sâu thẳm, vào vũ trụ rộng lớn lớn, tốt bị giam hãm vào cũi sắt là biểu tượng rất đắt về hero chiến bại mang vai trung phong sự u uất. U uất bởi tù túng, nhưng mà phải gật đầu cái tẻ nhạt, tầm thường. Cảnh rừng khoáng đạt, ngoạn mục - nước nhà của chúa sơn lâm - là biểu tượng của trái đất rộng lớn, tự do thoải mái và cao cả. Với hình hình ảnh có ý nghĩa biểu tượng đó, đơn vị thơ rất thuận lợi trong việc nói lên tâm sự và xúc cảm lãng mạn của mình.
Câu 4 trang 7 - Văn 8 Tập 2
Câu hỏi:
Nhà phê bình Hoài Thanh có nhận xét đến thơ cố kỉnh Lữ: “Đọc đôi bài, nhất là bài bác Nhớ rừng,.... Cưỡng được” (Thi nhân Việt Nam, sđd). Em hiểu ra sao về ý kiến đó? Qua bài thơ, hãy triệu chứng minh.
Trả lời:
Nhà phê bình Hoài Thanh sẽ ca ngợ thay Lữ "như một viên tướng điều khiển đội quân Việt ngữ bằng những nghĩa vụ không thể chống được". Điều này nói lên nghệ thuật và thẩm mỹ sử dụng tự điêu luyện, đạt mang đến độ đúng đắn cao:
- Chỉ riêng rẽ về âm nhạc núi rừng nạm Lữ cho ta nghe thấy giờ gió gào ngàn, giọng nguồn hét núi, tiếng thét khúc trường ca dữ dội.
- Điệp ngữ làm nên tiếc nuối (nào đâu, đâu những, ...)
- Câu thơ nhịp nhàng, bằng vận khi diễn đạt dáng điệu hùng dũng, quyến rũ và mềm mại của con hổ.
Lớp 1Đề thi lớp 1
Lớp 2Lớp 2 - liên kết tri thức
Lớp 2 - Chân trời sáng tạo
Lớp 2 - Cánh diều
Tài liệu tham khảo
Lớp 3Lớp 3 - kết nối tri thức
Lớp 3 - Chân trời sáng sủa tạo
Lớp 3 - Cánh diều
Tài liệu tham khảo
Lớp 4Sách giáo khoa
Sách/Vở bài tập
Đề thi
Lớp 5Sách giáo khoa
Sách/Vở bài tập
Đề thi
Lớp 6Lớp 6 - kết nối tri thức
Lớp 6 - Chân trời sáng sủa tạo
Lớp 6 - Cánh diều
Sách/Vở bài bác tập
Đề thi
Chuyên đề và Trắc nghiệm
Lớp 7Lớp 7 - kết nối tri thức
Lớp 7 - Chân trời sáng sủa tạo
Lớp 7 - Cánh diều
Sách/Vở bài tập
Đề thi
Chuyên đề & Trắc nghiệm
Lớp 8Sách giáo khoa
Sách/Vở bài tập
Đề thi
Chuyên đề & Trắc nghiệm
Lớp 9Sách giáo khoa
Sách/Vở bài bác tập
Đề thi
Chuyên đề và Trắc nghiệm
Lớp 10Lớp 10 - liên kết tri thức
Lớp 10 - Chân trời sáng sủa tạo
Lớp 10 - Cánh diều
Sách/Vở bài xích tập
Đề thi
Chuyên đề & Trắc nghiệm
Lớp 11Sách giáo khoa
Sách/Vở bài tập
Đề thi
Chuyên đề & Trắc nghiệm
Lớp 12Sách giáo khoa
Sách/Vở bài xích tập
Đề thi
Chuyên đề và Trắc nghiệm
ITNgữ pháp giờ đồng hồ Anh
Lập trình Java
Phát triển web
Lập trình C, C++, Python
Cơ sở dữ liệu
Giải vở bài xích tập Ngữ Văn 8Bài 18Bài 19Bài 20Bài 21Bài 22Bài 23Bài 24Bài 25Bài 26Bài 27Bài 28Bài 29Bài 30Bài 31Bài 32Bài 33Bài 34
Nhớ rừng
Câu 1 (Câu 1 tr.7 – SGK Ngữ văn 8 tập 2):
Trả lời:
-Đoạn 1: hoàn cảnh bị lâm vào hoàn cảnh bẫy và trở nên đồ nghịch của đám người bé dại bé ngạo mạn vào công viên.
-Đoạn 2 cùng đoạn 3: Nỗi lưu giữ rừng cùng niềm tự hào một thời oanh liệt.
-Đoạn 4: Nỗi uất hận trước những bình bình giả dối của cảnh công viên.
-Đoạn 5: rất nhiều hoài niệm và giấc mộng ngàn.
Câu 2:
Trả lời:
Tình cảnh của con hổ bị nhốt vào vườn cửa bách thú được miêu tả tập trung ở trong phần 1 qua cảm thấy của chủ yếu nó. Đó là hoàn cảnh sa cơ, bị tầy hãm, thành thứ thứ đồ chơi (cho lũ bạn ngạo mạn ngẩn ngơ), bị để ngang hàng với lũ thấp hèn, nhục nhã. Vai trung phong trạng “Gậm một khối căm hờn, nằm lâu năm trông tháng ngày qua” với giải pháp dùng trường đoản cú độc đáo:
“Gậm” - niềm đau khổ, đắng cay, chua xót, nung nấu nướng căm hờn.
“Khối” - Căm hờn đang tích tụ thành khối, thành tảng đè nặng, nhức nhối.
“ ở dài” - ngán ngán
&r
Arr; qua đó thể hiện thể hiện thái độ căm uất, chán ngán, bất lực.
- sân vườn bách thú được hiện lên một giải pháp cụ thể, tấp nập trong khổ 4. Phép liệt kê “Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng, dải nước đen giả suối, ...những mô đụn thấp kém, vừng lá hiền khô không túng hiểm, học đòi bắt chước vẻ hoang vu...” mô tả sự đơn điệu, tù túng túng, nhàm chán, tầm thường, giả dối (chính là dòng thực trên của thôn hội đương thời đầy sự giả dối,...) kết phù hợp với giọng giễu cợt nhại, bí quyết ngắt nhịp ngắn, dồn dập
&r
Arr; thái độ chán ghét, khinh thường miệt cuộc sống thường ngày thực tại; khao khát cuộc sống đời thường tự do, chân thật.
Câu 3:
Trả lời:
∗ Khổ trang bị 2:
-Cảnh đánh lâm trơn cả cây già, giờ gió gào ngàn, giọng mối cung cấp hét núi, thét khúc trường ca dữ dội, vùng ngàn năm cao cả âm u... : size cảnh phệ lao, phi thường, hoang vu cùng dầy túng hiểm
-Ta tiến bước dõng dạc con đường hoàng, lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng... Lá gai cỏ dung nhan ..mắt thần ta vẫn quắc.. Hầu hết vật phần đa im hơi” nghệ thuật và thẩm mỹ so sánh, cần sử dụng từ ngữ giàu chất tạo hình, diễn tả chính xác vẻ đẹp mắt uy nghi, dũng mãnh nhưng cũng rất mềm mại và uyển đưa của vị chúa tô lâm
∗ Khổ máy 3:
-Cảnh đa số đêm vàng bên bờ suối - say mồi đứng uống ánh trăng tan.
-Cảnh đông đảo ngày mưa chuyển tứ phương nghìn - đứng ngắm tổ quốc đổi mới.
-Cảnh bình minh cây xanh nắng nóng gội - giấc mộng tưng bừng.
-Cảnh buổi chiều lênh láng huyết - Chờ chết mảnh khía cạnh trời nóng bức để chiếm lấy riêng phần bí mật.
-Nghệ thuật: thực hiện so sánh, những điệp từ, các câu hỏi tu từ cùng câu cảm thán biểu hiện trực tiếp nỗi tiếc nuối nuối vượt khứ oai hùng của con hổ.
-Dùng đại trường đoản cú “ta” thể hiện khí phách ngang tàng, cai quản của nhỏ hổ.
∗ Sự tương phản gay gắt giữa hai cảnh tượng, hai nạm giới, công ty thơ đã biểu lộ nỗi bất hòa sâu sắc so với thực tại, sự khinh ghét cuộc sống tầm thường, giả dối, mong ước mãnh liệt về một cuộc sống thường ngày tự do, cừ khôi và chân thật
Câu 4 (Câu 3 tr.7 – SGK Ngữ văn 8 tập 2)
Trả lời:
a.Tác dụng của việc mượn "lời nhỏ hổ sinh sống vườn bách thú" là thích hợp vì:
-Thể hiện tại được thái độ nghêu ngán với thực tại tù túng, khoảng thường, mang dối.
-Khao khát quá thoát sẽ được tự do, ko thỏa hiệp với hiện tại.
-Là hình tượng của sự giam cầm, mất tự do, biểu thị sự sa cơ, chiến bại, mang trung ương sự uất hận.
-Mượn lời nhỏ hổ để tránh sự kiểm duyệt nghiêm ngặt của thực dân.
b.Việc mượn lời của con hổ còn hỗ trợ tác giả biểu hiện được chổ chính giữa trạng, khát vọng tự do thoải mái thầm bí mật của mình.
Câu 5 (Câu 4∗ tr.5 – SGK Ngữ văn 8 tập 2)
Trả lời:
Hoài Thanh trong đánh giá và nhận định về thơ cầm cố Lữ: “Đọc đôi bài, nhất là bài xích Nhớ rừng… quan trọng cưỡng được” đang nói lên thẩm mỹ và nghệ thuật sử dụng trường đoản cú ngữ tinh tế, điêu luyện, đạt tới mức mức chính xác cao. Điều này được thể hiện nay trong văn bản:
+ những từ ngữ được sử dụng trong bài Nhớ rừng đều bắt nguồn từ tâm trạng khinh thường ghét, phẫn nộ cuộc sống hiện thời.
+ Giọng điệu thơ linh hoạt thời gian dồn dập oai nghiêm hùng, lúc chậm lại suy tư.
+ bài bác thơ miêu tả khao khát trường đoản cú do, vượt thoát ra khỏi thực trên tầm thường, tù hãm túng.
+ bài thơ xây dựng thành công ba hình mẫu với nhiều ý nghĩa ( bé hổ, vườn cửa bách thú, núi rừng).
Xem thêm: Phong Cảnh Đẹp Nhất Thế Giới, Top 10 Cảnh Đẹp Rực Rỡ Nhất Thế Giới
+ vắt Lữ cũng là cây bút đi đầu cho trào lưu Thơ Mới chính vì như thế sự tạo động lực thúc đẩy vượt thoát khỏi những chuẩn chỉnh mực cũ giúp ông chủ động khi áp dụng ngôn từ.
Câu 6:
Trả lời:
Nằm trong cũi sắt, chúa tô lâm lưu giữ về một thời oanh liệt cua bản thân với niềm yêu mến nỗi lưu giữ khôn nguôi. Mỗi nỗi nhớ gắn sát với một cảnh vật, một sinh hoạt, một phút chốc thời gian. Kết cấu đoạn thơ là kết cấu tứ bình sở hữu vẻ đẹp nghệ thuật cổ điển, bao gồm ít nhiều đổi mới sáng tạo. Trước tiên là nỗi nhớ khôn nguôi, ghi nhớ suối, nhớ trăng, nhớ hầu như “đêm vàng”, nhớ lúc “say mồi” thư thả thỏa thích mặt bờ suối Ánh trăng chan hòa trên loại suối, hổ say mồi và say trăng trong thú vui hoan lạc. Bức tranh thứ nhị nói lên nỗi nhớ ngơ ngẩn man mác của hổ về đầy đủ ngày mưa rừng Một không khí nghệ thuật hoành tráng của đất nước chúa sơn lâm mang dáng vẻ hùng vĩ. Hổ ung dung ngắm nhìn cảnh vật giang san càng ngày càng đổi mới, phân phát triển, thông qua đó thể hiện tại niềm tự hào, nuối tiếc nuối về mọi điều sẽ qua. Kỉ niệm thứ ba nói về giấc ngủ của hổ vào cảnh bình minh. Một vương quốc tràn ngập trong màu xanh da trời và ánh nắng, một tranh ảnh đầy màu sắc và âm thanh. Gồm màu hồng bình minh, màu tiến thưởng nhạt của nắng nóng sớm, màu sắc xanh mênh mông của cây rừng. Tất cả tiếng ca tưng bừng của lũ chim. Trong khung cảnh thiên nhiên ấy, Hổ ở ngủ vào khúc nhạc vô cùng thư thái, sảng khoái. Nhớ đêm trăng, lưu giữ ngày mưa, nhớ bình minh,... Rồi hổ nhớ lại phần nhiều chiều tà trong giây khắc hoàng hôn ngóng đợi. Trong cảm thấy của mãnh hổ, trời chiều ko đỏ rực cơ mà là "lênh lánh tiết sau rừng". Mặt trời không lặn cơ mà là “chết”. Phút mong chờ của chúa sơn lâm trong giây khắc chiều tàn cùng hoàng hôn thật dữ dội. Chúa tô lâm vẫn “chiếm đem riêng phần bí mật” của rừng đêm, để “tung hoành”. Ngữ điệu thơ tráng lệ, nghệ thuật và thẩm mỹ dùng từ sắc, mạnh, giàu giá trị gợi tả. Bức tranh thứ tư của bộ tứ bình là cảnh sắc một buổi chiều dữ dội, phút chờ lâu "lên đường" của chúa tô lâm. Thừa khứ càng đẹp, càng oanh liệt từng nào thì nỗi tiếc càng nhức đáu bấy nhiêu. Xưa là “tung hoành”, ni là tù nhân hãm, nằm nhiều năm trong cũi sắt. Nhớ tiếc thời oanh liệt với bao nỗi bi quan đau, mãnh hổ sa cơ chỉ từ biết cất lời than. Đoạn thơ trên đang khắc họa một vượt khứ huy hoàng, oanh liệt của chúa đánh lâm. Càng nhung nhớ, xót xa, nhỏ Hổ càng biểu đạt khát vọng sống tự do thoải mái của mình.